Khi mặt trời lên, đường phố thành Trường An trở nên sáng ngời, so với hôm qua người trên đường nhiều hơn rất nhiều.
"Các ngươi có thấy được tên hung đồ hôm qua đã đi đầu thú?"
"Cũng không tính là hung đồ gì, chỉ là báo thù… Thù đã báo không còn ràng buộc nên đi đầu thú."
Người gặp nhau trên đường, tiểu nhị ở trạm dừng, không một ai không nói tới chuyện hôm qua.
"Là người đọc sách ư, cũng chỉ có người đọc sách mới có thể làm ra được chuyện này."
"Tông đại nhân cũng được coi là người đọc sách."
"Tuy Chung Thế Tam này không biết võ công nhưng mời hảo hán lục lâm cực kỳ lợi hại, vượt nóc băng tường, có cả một đám người hôm đó tiến vào Song Viên…"
Có người lớn tiếng kể lại, người nghe bên đường đều tụ tập tới, đúng vào lúc này bỗng có một đội nhân mã chạy loạn trên đường khiến dân chúng có chút giật mình.
"Lại bắt được hung đồ sao?"
Mọi người nhìn qua hỏi thăm, thấy chạy nhanh trên đường không phải quan binh sai dịch mà là một đám gia đinh, nam nhân cầm đầu mập mạp, mặc áo tơ như phú gia, mà cũng thực sự là một phú gia.
"Đây không phải Quách đại lão gia ư? Khí thế hung hăng… Có vài phần bộ dạng là con cháu nhà hắn đánh nhau."
"Chắc là qua Liễu gia… Các ngươi không nghe nói sao? Xuân Dương thiếu gia Liễu gia đánh cho tiểu nữ tế của Quách gia tàn phế."
"Lại có chuyện như vậy? Mau mau kể đi."
Hai ngày nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999169/quyen-1-chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.