Quả bóng bằng cao su như một ngôi sao băng bay lướt qua khe hở ở giữa hai thiếu niên xã Ngũ Lăng.
Trương Song Đồng đã lấy được bóng, bên cạnh cậu chợt có một thiếu niên áo trắng đá qua, xung quanh liền vang lên tiếng hô đầy kinh ngạc. Thế nhưng Trương Song Đồng không bị đụng ngã, mà còn có thể giữ được bóng... Ngay lúc thiếu niên kia giành bóng, cậu ta liền tâng bóng bay lên, tiếp theo xoay người, quả bóng bay lên trên đỉnh đầu Trương Song Đồng, sau đó tiếp tục rơi xuống chân cậu ta.
“Hay!”
Bốn phía xung quanh đều vang lên tiếng khen đầy vui vẻ.
Thật ra động tác này cũng không có gì đặc biệt lắm. Bởi vì trong xúc cúc ngày xưa, bóng không rời chân luôn là kỹ thuật cơ bản nhất. Tuy nhiên trong tình huống bị nhiều người bao vây, chặn đánh như thế này mà còn có thể làm ra được động tác đó thì quả thật đã rất giỏi rồi. Vì vậy mọi người mới vỗ tay khen hay.
Tiếng khen chưa kịp dứt thì trong đám người chợt vang lên những tiếng kêu đầy khiếp sợ.
“Cẩn thận!”
Bên trong lều của các cô gái, có người hồi hộp cắn cây quạt, trừng mắt nhìn, cũng có người sợ hãi giơ tay che mặt.
Tình hình trong sân cũng không bởi vì việc mọi người có xem trận đấu này hay không mà dừng lại. Hai thiếu niên ở đội xã Ngũ Lăng đã xông tới gần Trương Song Đồng, lần này vì khoảng cách giữa họ quá gần nên Trương Song Đồng không kịp tránh đi. Do đó cậu lảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999144/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.