Khuôn mặt Lạc Khôi tái rồi, nhưng trong lòng hắn muốn cười to lên, đúng như hắn dự đoán, Lư Phiên tất nhiên đụng tay đụng chân trên các tấm thẻ trúc.
Hai tấm thẻ hắn nhận được chính là số 08 và số 87. Số 08 là của thanh niên báo ra Hoá Ma dị pháp, còn số 87 liền là Phật ấn của tên đầu trọc.
Đạt đến dị pháp là nằm trong tính toán của Lạc Khôi, hắn muốn cầm đến Hoá Ma dị pháp, mượn tay Lư Phiên là phù hợp nhất, cái này sẽ không bị người khác nhìn ra bất thường.
Dị pháp bị người trong Vô Tắc lưu vực xem như phế phẩm, nếu hắn chủ động đoạt về, tin tưởng sẽ bị nhiều người nghi ngờ, đồng dạng, Vô Tắc quan cũng sẽ không để yên cho hắn.
Về phần Phật ấn, quả thật Lạc Khôi có chút bất ngờ. Cái này như củ khoai lang nóng, đến Vô Tắc quan còn không muốn cầm về vội đẩy cho hắn, đây là Vô Tắc quan có ý gì?
Khoan đã, dị pháp, Phật ấn?
Lạc Khôi thoáng cái rùng mình, rất có thể trước đó hắn cùng Mạc Đỉnh nói chuyện, đã bị Vô Tắc quan bắt được điểm bất thường.
Vô Tắc quan quả nhiên không đơn giản, vậy mà muốn âm hắn. Vô Tắc quan đã từng miễn phí tung ra dị pháp cũng không có mấy người đi thử, nay hắn vừa có ý với dị pháp, Hoá Ma dị pháp đã thuận lợi đến tay.
Làm gì có chuyện tốt như vậy?
Trước đó hắn còn lấy đắc chí mượn tay Lư Phiên, nhưng kết cục vẫn là Vô Tắc quan bố cục lại.
Dị pháp rủi ro
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-vo-thien/1652029/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.