Chương trước
Chương sau
-Đinh! Hệ Thống đã nâng cấp thành công!
-Đinh! Cập nhật thành công Cửa Hàng Tiện Lợi.
-Đinh! Mở ra chức năng nâng cấp vật phẩm!
-Đinh! Chúc mừng chủ nhân nhận được gói quà thăng cấp Hệ Thống!
Cùng lúc này, trong đầu Trần Phong vang lên thanh âm của Hằng nhi.
Nhưng âm thanh lúc này có chút khác lạ,không giống như âm thanh non nớt dễ nghe lúc trước, mà thêm phần nũng nịu đáng yêu.
Trần Phong liền xem tình cảnh bên trong thức hải, hắn thấy một tiểu cô nương mặt hoa da phấn, tuổi tầm mười tuổi, trên thân diện một bộ váy cánh sen, trên tay vẫn cầm pháp trượng.
Hắn há mồm bất ngờ, nhớ lúc trước Hằng nhi chỉ như nữ oa 4-5 tuổi, nay đã trở thành một tiểu nữ hài tầm mười tuổi.
-Tiểu Hằng nhi , là ngươi sao ?
Trần Phong hơi nghi hoặc hỏi.
-Vâng, thưa chủ nhân...!
Như hiểu ý nghĩ trong đầu Trần Phong , nàng nói tiếp
-Bây giờ chủ nhân chính thức trở thành chủ nhân của Vĩnh Hằng Hệ Thống, thời gian trước chỉ là khảo nghiệm tư cách.
-Mỗi khi chủ nhân đạt một độ cao nào đó, Hệ Thống cũng sẽ tự nâng cấp, mở ra chức năng mới, Hằng nhi cũng tùy theo đó mà lớn lên, đến một cấp độ nhất định sẽ hóa thành thực thể, biến thành một sinh mạng sống.
Hằng nhi giải thích, ánh mắt có chút ước ao, hiện tại nàng chỉ là trạng thái hư ảo, không ai nhìn thấy được, nếu có một ngày nàng có được sinh mạng, nàng sẽ chân chính là một nhân loại sống sờ sờ.
Trần Phong hiểu ra, thì ra trước giờ hắn và Vĩnh Hằng Hệ Thống chỉ là hợp tác, lúc hắn đột phá giai đoạn Luyện Hư Kỳ, nâng cấp Hệ Thống thì hắn mới có tư cách trở thành chủ nhân.
-Đinh! phát động nhiệm vụ phụ, Đào Vong.
-Vì muốn rèn luyện chủ nhân, người phải dùng sức lực bản thân thoát khỏi tay cường giả Hợp Thể viên mãn.
-Thưởng : 20,000 Exp, một lần rút thưởng ngẫu nhiên pháp bảo, một lần rút thưởng ngẫu nhiên vũ kỹ, 50,000 Danh Vọng.!
-Thất bại : giảm một tiểu cảnh giới!
Thanh âm Hằng nhi lại vang lên
Trần Phong xém chút ngã quỵ, dùng lực lượng bản thân thoát khỏi tay cường giả Hợp Thể viên mãn.
Hắn định thoát khỏi tay lão này bằng cách trốn vào trong Tháp, xem ra bây giờ không có đường lui.
Nói thì dài, chứ hai người giao lưu ý niệm chỉ trong chớp mắt, lúc này Hoàng Minh Hiên đứng giữa hư không, hai tay chắp sau lưng lạnh lẽo nói.
-Nói đi, tại sao lại giết nhi tử ta?
Hoàng Minh Hiên này không hề tình cảm nhìn xem Trần Phong, tựa như nói một sự tình không quan hệ đau khổ.
Trần Phong cười ha hả một tràng, nói.
-Ha ha... Không tại sao cả, chỉ là xem không vừa mắt mà thôi!
Trần Phong nhún vai, chuyện cho tới bây giờ hắn duỗi đầu một đao, co đầu lại cũng một đao, lại sợ cái gì.
Nhưng ngoài miệng không chịu thua, trong lòng của hắn đã nghĩ đến lộ tuyến đào thoát.
Tóm lại, lần này tuyệt không có thể đi trở về, đây tuyệt đối là một tử lộ.
Đừng nhìn chỉ có Hoàng Minh Hiên một người truy tới, nếu hắn nguyện ý, có thể phất tay làm thịt Trần Phong lặng yên không một tiếng động.
Hoàng Minh hiên hừ một tiếng, duỗi ra một ngón tay điểm hướng Trần Phong.
-Gan chó thật lớn!
-Bản tọa sẽ để cho ngươi thụ đủ sống không bằng chết, dùng để an ủi vong hồn của nhi tử ta dưới cửu tuyền.
Trần Phong thi triển thân pháp, né tránh công kích hời hợt của Hoàng Minh Hiên.
-Thật xin lỗi, đối với cách làm người của nhi tử các hạ, tại hạ có chút khinh thường, bởi vậy cũng không có hứng thú cùng hắn trên đường hoàng tuyền kết bạn mà đi.
-Vẫn là lão cẩu ngươi tự mình xuống dưới cùng hắn, chắc hẳn có ngươi vị phụ thân này làm bạn, hắn nhất định sẽ không cô độc!
Trần Phong thuận miệng nói ra, thua người không thể thua khí thế, lúc trước cho dù hắn đối mặt chính là một đạo Tiên Nhân cũng không ở khí thế thua một chút, đó là kiêu ngạo cần phải có.
-Tiểu tử miệng lưỡi xảo quyệt!
Hoàng Minh Hiên tức sùi bọt mép, không ngờ tới thằng này lại kiêu ngạo như vậy, hoàn toàn không xem hắn ra gì.
Hắn có ý định bắt giữ Trần Phong, sau đó lột sạch trên người hắn bảo vật, rồi mới cho hắn nếm đủ thống khổ mà chết đi.
Nhưng lần này bị Trần Phong chọc tức, hắn có ý quyết giết rồi.
-Từ đầu đến giờ lão vẫn luôn ngấm ngầm ẩn núp theo dõi phải không? Một khi đã như vậy, hẳn ngươi cũng biết, ta không phải là người dễ nghe lời, nếu muốn lấy giết ta thì phóng ngựa lại đây chiến một trận đi!
Hắn trong lòng hơi kinh hãi, nhưng trên mặt cũng không có xao động quá lớn.
-Thật là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!
-Chiến lực nghịch thiên thì sao chứ, chung quy chỉ là con kiến!
Hoàng Minh Hiên cao cao tại thượng từ trên cao nhìn xuống, đương nhiên, trước đó thấy Trần Phong ra tay cũng khiến hắn hơi lấy làm kinh hãi.
Nhưng cũng chỉ như thế mà thôi, hắn chỉ cần hơi coi trọng một chút là được rồi, huống chi hắn đã là cường giả Hợp Thể viên mãn, muốn bóp chết Trần Phong dễ như bóp chết một con kiến.
-Hừ, muốn ở trong tay bổn tọa đào thoát sao, thật làm cho ngươi thực hiện được mà nói, thì tên của ta sẽ ghi ngược lại!
Hắn cường thế ra tay, một chưởng đẩy ra, vô số Thủy Long huy vũ đầy trời, hướng về Trần Phong tật truy mà đi.
-Hằng nhi, làm sao bây giờ?
Trần Phong chưa tìm ra đối sách, khí tức trên người Hoàng Minh Hiên làm cho hắn cảm giác chỉ một tát của đối phương là hắn sẽ đi đời nhà ma.
Bỏ chạy trước mặt một cường giả cao hơn hắn gần hai đại cảnh giới, nói dễ hơn làm, chỉ còn cách mặt dày cầu cứu Hệ Thống.
-Chui xuống biển, với lĩnh ngộ tạo nghệ về Thủy hệ lực lượng của chủ nhân, chỉ có lao xuống nước bỏ chạy là có thể thoát khỏi.
Hằng nhi không quan tâm, lạnh nhạt nhạt nói, đưa ra một kế hoạch.
-Vô tri tiểu bối!
-Để bổn tọa cho ngươi biết cái gì gọi là chênh lệch thực lực!
Hoàng Minh Hiên trước đó từng nhìn thấy sự cổ quái của cùng thủ đoạn của Trần Phong, nhưng trong miệng nói ra cực kỳ khinh thường, một tiểu tử vừa Luyện Hư thì lập nên sóng gió gì.
Hắn đánh ra một chưởng, vô số Thủy Long đánh tới Trần Phong, áp lực cường đại mở ra, khí thế của một cường giả đỉnh cao hiển hiện, Luyện Hư bình thường vừa tiếp xúc là phải quỵ sát đất.
Trần Phong cảm thấy một áp lực cường đại đè lên người mình, cứ như có vài ngọn núi khồng lồ đè lên, từng khớp xương kêu răng rắc vang vọng.
Khí huyết toàn thân hắn sôi trào, Trần Phong cắn răng, vận chuyển Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết, kích phát 5000 đạo Đế Văn trong cơ thể, liền hóa giải cỗ uy áp kia.
Hoàng Minh Hiên có tu vi Hợp Thể viên mãn, một chân đã bước vào Đại Thừa, sự nghiền ép về cảnh giới với Trần Phong là tuyệt đối.
Cấp bậc càng cao, chênh lệch một tiểu cảnh giới như lệch trời, đám người Quỷ Mộc hoàn toàn không thể so sánh với Hoàng Minh Hiên.
Trần Phong tế ra Trấn Long Bi ngăn cản trước người, hóa thành một bấm bia đá cao mười trượng, cho dù vô số Thủy Long đánh tới, nhưng tâm niệm vừa chuyển trong lúc đó, Thủy Long đụng vào, liền đem cổ lực lượng này biến thành động lực đẩy hắn rơi khỏi đảo, té xuống nước,
XÍU...UU!!
Trần Phong lập tức bị lực phản chấn đánh bay, Trấn Long Bi thu hồi.
Ở trong hai mắt trợn to của Hoàng Minh Hiên, Trần Phong dùng một xu thế tuyệt trần, rơi vào đại dương , lập tức tan biến ở trong tầm mắt của Hoàng Minh Hiên.
-Cái này. . .
Hoàng Minh Hiên không khỏi hoàn toàn sờ không được ý nghĩ.
Vì cái gì một chiêu của hắn lại bị hóa giải dễ dàng như thế.
Hắn cứ tưởng mình phóng ra uy áp có thể khống chế Trần Phong, nào ngờ tên này không biết là quái vật gì, lấy ra một tấm bia đá lại cản được.
-Trên người tiểu tử này bảo vật không ít!
-Hừ, bảo vật thì thế nào, cuối cùng sẽ thuộc về bản tọa!
Hoàng Minh Hiên cảm thấy mặt mũi mất sạch, cho rằng Trần Phong có bảo vật hộ thân, thân thể từ trên bầu trời nháy mắt đã lao xuống nước, nhập thẳng vào trong lòng đại dương.
Siêu cấp cường giả có thần thức cực kỳ mạnh mẽ, trong vòng ngàn dặm, không có chỗ nào là không nằm trong phạm vi bao trùm.
Thần thức, mỗi khi cường giả dung hợp thành công Nguyên Anh cùng thân thể đột phát Hợp Thể Kỳ sẽ sinh ra thần thức, nó khá giống với Hồn Lực, có thể bao trùm phạm vi.
Nhưng khác ở chỗ, Linh Hồn Lực cao cường bao trùm phạm vi thì có thể nhìn rõ sự vật, còn thần thức chỉ là cảm nhận xao động, khí tức của người bị tập trung.
Hoàng Minh Hiên vừa xuống nước, tản ra thần thức, bao trùm lấy thân ảnh Trần Phong đang bỏ chạy.
Trên bờ căn bản không thể nào tra ra được sự tồn tại của Trần Phong, thế nên Hoàng Minh Hiên còn cách nào khác cũng phải tiềm nhập vào sâu trong đại dương.
Khoảng cách giữa Hoàng Minh Hiên và Trần Phong đã rút xuống chỉ còn sáu, bảy dặm..
Hoàng Minh Hiên là một võ giả Thủy hệ, lĩnh ngộ thuộc tính cũng đã đến một cái cảnh giới vô cùng thâm sâu.
Vừa chui vào sâu trong lòng đại dương, Hoàng Minh Hiên đã lập tức phát hiện được hành tung Trần Phong , hiện hắn đang ở hướng Đông, phía sau đôi cánh không ngừng vũ động , dùng thân pháp để lẩn trốn.
Chứng kiến Trần Phong ở trong nước mà vẫn có thể bỏ trốn nhanh như vậy, Hoàng Minh Hiên cũng cảm thấy khiếp sợ, coi như là Hợp Thể cường giả bình thường , nếu cùng so tốc độ chạy trốn với Trần Phong thì cũng chỉ còn nước hửi khói mà thôi.
Trần Phong đang nhanh chóng trốn về phía Đông, lặn sâu xuống nước bất chợt lại cảm thấy kinh hãi trong lòng, không ngờ Hoàng Minh Hiên cũng có thể khóa chặt hành tung của hắn, đang nhằm về phía hắn mà truy đuổi.
Bởi vì trong nước tốc độ di chuyển của võ giả sẽ giảm, nhưng hắn có Sí Diệm Viêm Long Dực, đẩy tốc độ gấp hai lần, hoàn toàn có thể chạy đua cùng Hoàng Minh Hiên.
Trần Phong cảm nhận. sau trận chiến với ba người Quỷ Mộc, thực lực hắn đã có bước đề cao, hắn cũng mượn lần bỏ chạy này đề cao năng lực bản thân hoàn thành nhiệm vụ, bước vào Luyện Hư trung kỳ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.