Trần Phong từ trên cao nhìn xuống khói bụi bên dưới nhíu mày, hắn thấy Huyền Vô Khuyết còn chưa mất đi khả năng chiến đấu.
...Vụt..
Dưới mặt đất, trong làn khói bụi Huyền Vô Khuyết sắc mặt trắng nhợt bay lên đối diện Trần Phong, trên người hắn phát ra kim quang nhè nhẹ.
Bộ dáng cũng không có trọng thương, Trần Phong nhìn hắn, chắc chắn là do bộ giáp hắn mặc trên người, đó cũng là một kiện bảo vật.
-Ngươi rất mạnh, nhưng không làm gì được ta, trên người ta là một kiện Linh Cấp trung phẩm pháp bảo phòng ngự, đừng hòng tổn thương ta.
Huyền Vô Khuyết lau máu tươi khóe miệng, nhờ có kiện bảo giáp này mà hắn không hề e ngại Trần Phong, nhưng bây giờ nhìn cục gạch kia làm hắn kiên kỵ,
Cục gạch đó chỉ đập vào cây trường thương của hắn mà cũng làm hắn thổ huyết, nếu bị nó đập thẳng vào người vài lần thì bảo giáp cũng không cứu được hắn.
-Vậy sao? để ta tới đập cái mai rùa của ngươi thế nào.?
Trần Phong cười haha, xách lên cục gạch tiếp tục vọt tới Huyền Vô Khuyết.
Huyền Vô Khuyết hiện tại cả người bị chấn động, kinh mạch cũng hao tổn nghiêm trọng, xương cốt thì chắc cũng bị gãy mấy cây, dù có bảo giáp hộ thân, nhưng sức mạnh 2000 Đế Văn, cùng Nhị Trọng Chiến Thân của Trần Phong thì sao hắn chịu nổi, không bị đánh thành thịt nát đã mạnh mẽ cực kỳ.
-Hừ, , đừng tưởng ta sợ ngươi.
Huyền Vô Khuyết nhìn thấy cục gạch đen liền sợ hãi, nhưng vẫn cứng miệng nói, cục gạch này đến cả Tà Long biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-vinh-hang/1669062/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.