Trần Phong nhìn xem Huyền Vô Khuyết dáng vẻ tự tin như vậy, thì lắc đầu thở dài nói.
-Ta cũng thừa nhận, các ngươi thực lực không yếu, nhưng tâm tính quá tự phụ, quá tin tưởng vào chính mình, các ngươi chỉ là một con kiến của toàn Thiên Nguyên Đại Lục mà thôi.
-Và Thiên Nguyên Đại Lục cũng chỉ là một hạt bụi trong thế giới vô biên vô tận ngoài kia, những người mạnh hơn các ngươi quá quá nhiều.
-Các ngươi ở Tây Đại Lục này được cho là thiên tài cao cao tại thượng, nhưng một khi các ngươi rời khỏi đây, các ngươi mới biết ngoài kia có cái gì gọi là thiên kiêu, người cùng cảnh giới có thể bóp chết các ngươi dễ dàng còn nhiều lắm.
Lời này của Trần Phong làm đám người sát ý đang sôi sục, yên tĩnh trở lại, họ nghĩ cũng phải, mình chỉ là xem trời bằng vung mà thôi, ngoài kia thế giới rộng lớn bao nhiêu.
-Ta công nhận, ngươi nói đúng, nhưng hiện tại chúng ta ở đây, khi nào ra ngoài kia tính sau, ngươi đừng dùng võ mồm làm lung lạc ý chí của bọn ta.
Huyền Vô Khuyết tay phải cầm chặt vũ khí, nhìn thẳng Trần Phong phun ra từng câu, hắn cũng không phản bác Trần Phong, nhưng sĩ khí đồng đội mới là quan trọng, trận chiến này hắn phải đánh.
-Được rồi, vậy thì tới đây, hôm nay ta cho các ngươi kiến thức, thực lực của các ngươi trong mắt ta, thì ta có thể tùy tiện bóp chết.
Trần Phong nói.
-Mong là lát nữa ngươi vẫn có thể cứng miệng được như thế!
Huyền Vô Khuyết không cho là đúng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-vinh-hang/1669061/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.