Lạc Ly sửng sốt nói: “Máu của tươi ta?”
Thanh Y chân quân nói: “Phải, ngươi là thần nghiệt! Hạo kiếp nơi này vừa rồi, không có ngươi, Thiên Nhai Hải Các chúng ta hoàn toàn xong đời rồi, máu ngươi có thể kháng cự Đại Phạm Thần Chủ hấp dẫn, cho nên chỉ có máu của ngươi, mới có thể cứu vớt các nàng!”
Hai chữ thần nghiệt vừa nói xong, trong nháy mắt tất cả trí nhớ về thần nghiệt, toàn bộ hiện ra trong đầu Lạc Ly: “Thật đáng ghét cái cảm giác này, đảo mắt ta liền quên mất, tốt, người muốn bao nhiêu máu, ta cho người bấy nhiêu!”
Thanh Y chân quân nói: “Chuyện này phải gạt Hổ Thiện đại ca, thần nghiệt cực kỳ quan trọng, chính là đời sau thượng môn phá diệt Thần Uy tông, thừa kế nghiên cứu của bọn họ, trải qua hơn mười năm, tiêu hao vô số nhân lực tinh lực, mới nhận được thành quả.
Nếu như bị Hổ Thiện đại ca biết, có lẽ sẽ đưa đến Hỗn Nguyên tông cùng Thiên Nhai Hải Các quyết liệt! Ta thật sự không muốn để Hổ Thiện đại ca giận ta, cho nên Lạc Ly, sư thúc van ngươi!”
Lạc Ly lập tức nói: “Mời sư thúc yên tâm, đánh chết ta cũng không nói!”
Thanh Y chân quân gật đầu, tiếp tục nói: “Yên tâm đi, tất cả ngươi đã làm, chúng ta sẽ không quên, chờ ngươi rời đi, tất có trọng tạ!
Hơn nữa, hơn nữa, Vũ Mị cùng Kiêu Dương đã hoàn toàn thuộc về ngươi!”
Lạc Ly sửng sốt, nói: “Cái gì thuộc về ta?”
Thanh Y chân quân nói: “Thuộc về ngươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2527631/chuong-325-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.