Lạc Ly chậm rãi đi tới bên cạnh hắn, gia nhập vào trong hàng ngũ này, bắt đầu hoá vàng mã.
Lạc Ly nói: “Hạng Thiên. Hai vị sư tỷ ngươi, các nàng rất dũng cảm, các nàng chiến đấu đến thời khắc cuối cùng, hy sinh vì nghĩa! Chúng ta vĩnh viễn nhớ về các nàng. Chúng ta phải sống tốt hơn, không để sự ra đi của các nàng là vô nghĩa!”
Hạng Thiên dùng sức gật đầu nói: “Ân, Lạc Ly sư huynh. Ta nhất định phải cố gắng, quật khởi. Vĩnh viễn nhớ kỹ các nàng, ta không bao tránh né nữa, ta muốn sống tốt hơn, không để sự ra đi của các nàng là vô ích!”
Lúc này, hai người đi tới bên cạnh bọn họ, là Hỏa Vũ Mị cùng Hỏa Kiêu Dương, các nàng cũng đến hoá vàng mã, bốn người đốt lần lượt từng tờ giấy vàng, nhìn giấy vàng hóa thành tro bụi, trong lòng hoài niệm những bằng hữu đã ra đi.
Lạc Ly chậm rãi thì thầm:
“Linh điệp phi thiên lí, chung ngộ bạo phong vũ. Thải dực phân chiết đoạn, lạc hoa khê thủy biên …”
Hắn không nhịn được cao giọng xướng:
“Hồng nhan trích trần, ngã bi ngã tiếu, bi mạc bi hề sinh biệt li, âm dung tương mạo, vĩnh tại ngã tâm, mạn mạn trường lộ, tiên hành nhất phương, sương phong thê khẩn, quan hà lãnh lạc, tàn chiếu đương lâu. Duy hữu trường giang thủy, vô ngữ đông lưu.
“Cố nhân trích trần chung bất kiến, đoản y cô kiếm thử phiêu linh. Thương long song quan bình sinh hận, chích hữu tây sơn mãn ý thanh. Trần nhiễu nhiễu, nhạn minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2527630/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.