Sinh tử luân hồi, đều chỉ là biểu tướng.
Cảnh tượng trước mắt khiến Trần Thực càng thêm lĩnh ngộ sâu sắc câu nói ấy.
Lúc trước, bọn họ từng dùng Âm Dương nhãn, Phật nhãn, Thần nhãn để quan sát thế giới này, song vẫn không nhìn ra điều gì dị thường. Ngay cả dân chúng Ốc Đà quốc, trong mắt cũng chẳng khác gì người sống thật sự.
Chính vì vậy mới nói sinh tử đều là biểu tướng. Bọn họ bị biểu tướng mê hoặc, không nhìn ra chân tướng.
Chỉ nhờ vào sự cẩn trọng, họ mới không bị cuốn vào vòng xoáy luân hồi nơi đây.
Còn những tăng nhân tham gia pháp hội thủy lục kia, cũng chẳng có ai thật sự nhìn thấu biểu tướng. Nhưng bởi vì tham niệm, bởi vì khát vọng chứng Phật, nên mới bước vào luân hồi, trở thành một phần trong đó.
Bọn họ bị vô số ác quỷ kéo xuống, không thể thoát thân. Dẫu có tu vi thông thiên triệt địa, giờ phút này cũng vô dụng.
Bởi vì bọn họ đã hòa nhập vào vòng luân hồi ấy, mà tu vi của họ, cũng đã trở thành một bộ phận trong luân hồi này.
Sư phụ của Chung Vô Vọng là lão tăng Vân Trình, lúc này cũng bị ảnh hưởng bởi oán niệm của Mậu Phương thế giới, phá lên cười điên dại, lao vào mâm cỗ trai thực, túm lấy đồ cúng mà ngấu nghiến nuốt vào bụng.
“Vô Vọng, ngươi cảm nhận được biến hóa do bộ kinh Lịch Thiên Kiếp Vĩnh Chứng Tự Tại Kinh mang tới chưa?” Trần Thực tập trung cảm ứng những biến hóa vi tế trong đại đạo thiên địa, trầm giọng hỏi.
“Lịch Thiên Kiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646525/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.