bên ngoài bắc hoang khâu, 2 đạo thân ảnh thon dài đứng chắp tay, mà cùng với việc bọn họ xuất hiện, ma uy vốn phô thiên cái địa kia lúc này trở nện nhạt đi rất nhiều.
"Viêm đế, Võ Tổ!"
Nhìn 2 đạo thân ảnh này, đám người tần thiên, thanh sam kiếm thánh đều thần sắc mừng rỡ, tuy trong mắt rất nhiều người, bọn họ cùng Viêm Đế, Võ Tổ đều là thánh phẩm hậu kỳ, nhìn qua cũng không có chênh lệch quá nhiều.
Nhưng chỉ có bọn họ mới hiểu được, 2 vị trước mắt này sâu không lường được cỡ nào.
Có 2 người bọn họ tới, cục diện trước mắt rốt cục cũng có thể hơi ổn một chút.
"Haha, chư vị chớ trách,để giữ chân 2 người bọn ta, vực ngoại tà tộc này cũng bỏ ra khá nhiều tâm tư, cho nên bây giờ mới chạy tới". Viêm đế xoay người lại, hướng về phía đám người tần thiên, khẽ mỉm cười, nụ cười bình thản khiến cho tâm tư căng thẳng của mọi người ở đây đều thả lỏng một chút.
"không dám". Tần thiên lắc đầu, lộ vẻ hổ thẹn, nói: "Ngược lại ta lại xảy ra vấn đề lớn, làm cho cục diện trở nên khó giải quyết như vậy"
Viêm đế cũng khẽ thở dài, nói: "Chuyện mầm mống tâm ma kia cũng không trách được tần huynh. Năm đó mặc dù ta mơ hồ có cảm ứng, nhưng cũng không thể tra xét rõ ràng, cho nên cũng không dám xác định, chỉ có thề để lại một viên hỏa chủng trên người ngươi, đề phòng bất trắc"
Võ tổ cũng gật đầu một cái, thanh âm trầm ổn nói: "Hôm nay chuyện khẩn yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/822704/chuong-1530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.