Chương trước
Chương sau
Ma khí cuồn cuộn tràn ngập thế gian, trong khoảnh khắc này, vô số sinh linh đại thiên thế giới đều ngẩng đầu lên, sắc mặt kinh hoang nhìn về phía bắc hoang khâu, mặc dù bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng lại có thể mơ hồ cảm giác được, dường như có một áp lực kinh khủng bắt đầu bao phủ đại thiên thế giới.
cái cảm giác đó, khiến bọn họ thấy sợ hãi từ tận đáy lòng.
Trong bắc hoang khâu.
Đông đảo thiên chí tôn sắc mặt trắng bệch nhìn ma khí tràn ngập ngoài hư không, giờ phút này, cho dù là thánh phẩm cường giả như đám người ma ha thiên, thanh diên tịnh, sắc mặt cũng cực kỳ nghiêm trọng, trong mắt hiện lên vẻ bất an.
Thiên tà thần hoàn toàn thoát khỏi phong ấn, mà muốn trấn áp một lần nữa, đúng là khó như lên trời.
cái này đối với vô số sinh linh đại thiên thế giới mà nói, không nghi ngờ gì chính là tai ương diệt thế.
Khi thiên tà thần thoát khỏi phong ấn, đám người thánh thiên ma đế trước tiên là vọt lui lại, căn bản không để ý tới đám người tần thiên, từng đạo ma ảnh nguy nga đứng trước thiên tà thần, sau đó cực kỳ cung kính quỳ sát xuống.
"Cung nghênh Ngô Thần trở về!"
Đối mặt với thiên tà thần, cho dù là những tộc trưởng đại tộc của ngoại vực tà tộc kia cũng tỏ ra cực kỳ cung kính, quỳ rạp trước thân ảnh của hắn, không có chút kiệt ngạo khí nào, thay vào đó lả sợ hãi cùng tôn sùng từ sâu trong nội tâm.
ở phía sau nữa, bên trong ma khí liên miên vô tận, càng có vô số ma ảnh quỳ lạy xuống, đồng thời phát ra thanh ảm cuồng nhiệt mà kính sợ: "Cung nghênh ngô thần!"
Thanh âm hùng hồn vang vọng thiên địa, cũng khiến 3 người tần thiên, thanh sam kiếm thánh, bất tử chi chủ sắc mặt hoàn toàn âm trầm, bọn họ nhìn ma uy cường thịnh đằng kia, trong lòng cũng khẽ run.
vù!
có mấy đạo quang ảnh từ ngoài hư không vọt tới, chính là chân long đế, phượng vương hoàng vương cùng các cường giả đỉnh phong của các siêu cấp thần thú chủng tộc khác.
"Tần thiên, các ngươi sao làm gì vậy, sao lại để thiên tà thần chạy thoát khỏi phong ấn". Thanh âm tức giận của chân long đế vang lên như sấm sét, con ngươi hoàng kim nổi giận đùng đùng nhìn 3 người tần thiên.
Tần thiên mặt mũi khổ sở, chán nản nói: "Chuyện này tại ta, nếu không phải ta bị tròng vào mầm mống tâm ma, cũng sẽ không để đám ngoại vực tà tộc này thừa cơ mà vào, phá hỏng phong ấn đại trận"
"Chân long đế, bảy giờ nói việc này cũng không có tác dụng, hiện giờ quan trọng nhất là nghĩ cách làm sao đối mặt với thiên tà thần đi". Thanh sam kiếm thánh lắc đầu một cái, sắc mặt nặng nề nói.
Chân long đế cũng ngẩng đầu, hắn nhìn cảnh vạn ma triều bái kia, cũng lộ vẻ sầu thảm cười một tiếng, nói: "Còn có thề như thế nào? kẻ kia kinh khủng thế nào, cũng không phải ngươi không biết, ngay cả bất hủ đại đế cũng phải liều tính mạng mới có thể phong ấn, đại thiên thế giới hiện giờ, còn ai có thể ngăn cản hắn?"
Mọi người đều im lặng, đối mặt với tồn tại kinh khủng kia, cho dù là những cường giả sừng sững trên đỉnh đại thiên thế giới như bọn họ, cũng cảm thấy một loạt vô lực.
"Đã như vậy, cuối cùng cũng chỉ có thể tử chiến", vẻ mặt già nua của bất tử chi chủ lay động, sau đó hờ hững mở miệng.
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, khẽ thở dài một cái, nhưng trong mắt cũng hiện lên vẻ quyết liệt, sự hung tàn của ngoại vực tà tộc, bọn họ cũng đã lĩnh giáo qua rồi, nếu rơi vào tay bọn chúng, bất kỳ sinh linh nào cũng chỉ có thể bị nô dịch, bị nuôi nhốt như heo chó, đã như vậy, còn không bằng dốc hết toàn bộ.
Trong bắc hoang khâu, Mục Trần cũng nhìn khung cảnh vạn ma triều bái bên ngoài hư không, sắc mặt nghiêm nghị, trong mắt có vẻ sắc bén vô biên.
Lạc ly đáp xuống bên cạnh Mục Trần, khuôn mặt tinh xảo như đồ sứ kia cũng hiện lên vẻ ngưng trọng, đối mặt với cảnh này, cho dù là nàng cũng cảm thấy ý sợ hãi nhè nhẹ.
Cảm giác được tâm tư của giai nhân bên cạnh, Mục Trần xòe bàn tay ra, nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay có chút lạnh giá, ôn nhu nói: "Yên tâm đi, bất luận cục diện có tệ hại thế nào, chỉ cẩn ta còn một hơi, cũng sẽ không để ngươi gặp bát kỳ nguy hiểm"
Nhiệt độ từ bàn tay truyền tới, khiến thân thể mềm mại của lạc ly cũng trở nên ấm áp, bàn tay nhỏ bé của nàng nắm lại tay Mục Trần, thanh âm êm dịu nói: "Được ở đây cùng với ngươi, cho dù có chết, ta cũng không sợ"
Mục Trần nhìn lạc ly, cảm thụ tình ý dạt dào trong mắt cô gái trước mặt, khuôn mặt nghiêm nghị của hắn cũng nở ra nụ cười, trong lòng có hào khí dâng lên.
Thiên tà thần đúng là kinh khủng, có điều, để bảo vệ người trong trong tâm, Mục Trần hắn sao lạl sợ sinh tử?
Cho dù chỉ là kiến lay cây, nhưng Mục Trần hắn chưa bao giờ sợ hãi.
Trong lúc ánh mắt của đông đảo thiên chí tôn trong mắt hoang khâu trở nên quyết liệt, bên ngoài hư vô, thiên tà thần nhìn vạn ma triều bái, quanh thân ma khí bốc lên, phát ra thanh âm, chấn động thiên địa.
"Thánh ma, ngươi làm không tệ"
Thánh thiên ma đế một chân quỳ trên đất, mắt hắn lộ vẻ cuồng nhiệt nhìn thiên tà thần trước mắt, cung kính nói: "Hết thảy chẳng qua đều nhờ ngô thần an bài lại, thuộc hạ chỉ là thi hành mà thôi"
Thiên tà thần lãnh đạm cười một tiếng, sau đó 2 mắt âm u của hắn quét về phía vô số ma ảnh ngoại vực tà tộc phía sau, nói: "Hôm nay mặc dù ta thoát khỏi phong ấn, nhưng thực lực lại tổn hao nhiều,huyết thực của ta đã chuẩn bị xong chưa?"
Thánh thiên ma đế khẽ mỉm cười, nói: "Đã sớm chuẩn bị đầy đủ"
bàn tay hắn nhẹ nhàng vung lên, chỉ thấy phía sau, không gian chợt bị xé rách, mà bên trong từng khe nứt không gian kia, rõ ràng có thể thấy được từng tòa hạ vị diện, bên trong hạ vị diện, mơ hồ có thể thấy được vô số sinh linh.
Trong mắt thiên tà thần hiện lên một tia tàn nhẫn, chợt hắn âm trầm cười một tiếng, ngón tay búng ra, liền có cuồn cuộn ma khí vọt vào trong tòa hạ vị diện kia, ma khí hung hãn lướt qua, vô số sinh linh toàn bộ bị nổ tung thành sương máu...
Tiếng kêu thảm thiết thê lương, cho dù cách hạ vị diện, cũng mơ hồ truyền ra.
hít.
Thiên tà thần chợt hút một cái, từng đạo ma khí cuốn trở về, mang theo vô số tinh huyết hồng lưu, cuối cùng bị hắn nuốt vào trong cơ thể.
sau khi cắn nuốt bàng bạc tinh huyết, chỉ thấy ma ảnh khổng lồ của thiên tà thần lúc này cuộn trào lên, ma khí kinh khủng bắt đầu áp súc với tốc độ kinh người.
Ngắn ngủi chỉ vài hơi thờ, ma ảnh sừng sững trong thiên địa kia đã thu nhỏ lại cực nhanh, cuối cùng bên trong ma khí cuồn cuộn, một bóng người chậm rãi đi ra.
Thân ảnh này thu hút vô số ánh mắt, chỉ thấy hắn người khoác áo bào trắng, trên áo bào khắc rõ chu thiên tinh thần, áo bào phiêu động, lộ ra khí tức có chút mờ ảo.
Khuôn mặt của hắn cũng cực kỳ tuấn lãng, mặt mũi như ngọc, chỉ có điều một đôi mắt lại là màu đen kịt, không có chút tròng trắng nào, nhìn qua giống như 2 cái hố đen, chậm rãi xoay tròn, cắn nuốt vạn vật.
có điều trừ 2 con mắt này, quỉ dị nhất chính là, trên trán của hắn lại sinh ra 3 viên tà mục, nhưng trừ viên ở giữa đang mở ra, 2 viên còn lại vẫn đóng chặt, không có động tĩnh gì.
Ma này lại sinh ra 5 con mắt!
Đám người tần thiên sắc mặt khó coi nhìn hình thái này của tà thần, từ trên người của hắn, bọn họ mơ hồ cảm giác được một dao động khiến họ sợ hãi, hiển nhiên, sau khi cắn nuốt huyết thực ở mấy hạ vị diện kia xong, sức mạnh của thiên tà thần cũng có chút khôi phục.
"Mặc dù chỉ khôi phục không tới một nửa sức mạnh, nhưng hẳn cũng đủ dùng". Thiên tà thần cúi đầu,cười cười về phía tần thiên, thanh sam kiếm thánh, bất tử chi chủ cùng đông đảo cường giả đỉnh phong đại thiên thế giới, chỉ có điều nụ cười kia, cũng chỉ có vô tận tàn khốc, không có chút nhiệt độ nào.
các cường giả thánh phẩm hậu kỳ như tần thiên, thanh sam kiếm thánh, bất tử chi chủ, chân long đế sắc mặt ngưng trọng.Bọn họ tập trung một chỗ, đội hình như vậy có thể nói là đáng sợ, nhưng dù vậy khi đứng trước thiên tà thần, bọn họ lại chĩ có thể cảm giác được vô biên lạnh lẽo.
"Tòa bắc hoang khâu này phong ấn ta 4 vạn 9000 năm, trong đó trải đầy tinh huyết của bất hủ đại đế, hôm nay, ta liền phá hủy hoàn toàn nơi này, dùng cái này ghi dấu bản thần trở về đi". Thiên tà thần nhẹ giọng nói.
Thanh âm vừa dứt, chỉ thấy viên tà mục giữa trán hắn nhẹ nhàng chớp động, chớp mắt sau đó, một đạo ánh sáng đen sẫm đột nhiên bắn ra.
"Tử Diệt Mục"
Ánh sáng đen sẫm khuyếch đại to ra, vừa mới bắn ra khỏi tà mục kia đã hóa thành một viên hắc ám vẫn tinh, viên vẫn tinh kia tựa như từ tử vong biến thành, mang theo vô tận tử vong khí, khi nó rơi xuống đất, toàn bộ đại lục đều sẽ diệt tuyệt.
Đám người tần thiên nhìn viên vẫn tinh đen sẫm ầm ầm tới kia, sắc mặt đại biến, bởi vì bọn họ có thể cảm giác được trên viên vẫn tinh kia hàm chứa sức mạnh kinh khủng bực nào.
Sức mạnh đó, cho dù thánh phẩm hậu kỳ dính phải, cũng phải chết không nghi ngờ.
"Đồng loạt ra tay!”. Tần thiên sắc mặt kịch biến, lạnh lùng nói.
Không cần hắn nói nhiều, đám người thanh sam kiếm thánh, bất tử chi chủ, chân long đế đã thét dài, nhất thời linh lực triều tịch cuộn trào, thiên địa bị xé rách, từng đạo thế công kinh thiên phóng lên cao, trực tiếp tiến tới ngăn chặn viên hắc ám vẫn tinh kia.
Nhiều thánh phẩm hậu kỳ đồng thời xuất thủ như vậy, thanh thế đúng là kinh người.
uỳnh uỳnh!
dưới đông đảo ánh mắt khẩn trương chăm chú, từng đạo thế công do thánh phẩm hậu kỳ toàn lực phát động chính diện oanh kích vào hắc ám vẫn tinh.
uỳnh!
va chạm trong nháy mắt, sóng trùng kích không cách nào hình dung quét ngược ra, lan tới mấy chục vạn dặm, toàn bộ không gian hư vô dường như đều bị xé rách.
vô tận không gian không ngừng sụp đồ, ánh mắt của mọi người đều gắt gao nhìn nơi va chạm.
Nơi đó, hỗn loạn trùng kích từ từ tiêu tán, chớp mắt sau đó, hắc ám quang chợt xuyên thủng qua, xuất hiện trong tầm mắt của tất cả mọi người.
bên trong hắc ám quang, vẫn là viên vẫn tinh mang theo khí thế tử vong diệt tuyệt kia, hình thể của nó vẫn không thu nhỏ lại chút nào, hiển nhiên cho dù tất cả thánh phẩm hậu kỳ đồng thời xuất thủ cũng vẫn không thể rung chuyển được nó.
hít!
Trong bắc hoang khâu, vô số thiên chí tôn cũng hít một hơi khí lạnh, sắc mặt trắng bệch.
Thậm khí ngay cả đám người tần thiên, vẻ mặt cũng có chút đờ đẫn, bởi vì bọn họ cảm thụ được sự kinh khủng của cỗ sức mạnh kia, thứ sức mạnh đó đã lả siêu thoát thánh phẩm, bọn họ xa xa không thể chống lại.
"Chẳng lẽ đã tới ngày tận thế của đại thiên thế giới ta sao?", bất tử chi chủ tuyệt vọng nói, bên trong con mắt tràn đầy vẻ tuyệt vọng.
"Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình"
Bên ngoài hư không, thiên tà thần ánh mắt không chút gợn sóng nhìn cảnh này, lắc đầu một cái.
"bất hủ đại đế, hài cốt của ngươi cũng hủy diệt cùng với tòa bắc hoang khâu này đi, yên tâm, ngươi phong ấn ta 4 vạn 9000 năm, ta sẽ dùng sinh linh đại thiên thế giới này để bồi thường"
vù!
Tử vong vẫn tinh xé rách hư không, rốt cục xuất hiện bên ngoài bắc hoang khâu, cỗ uy năng hủy diệt kia khiến cho đám người tần thiên đều bó tay bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn hủy diệt phủ xuống.
"chư vị, lấy cái chết tương hộ đi". Tần thiên chậm rãi nhắm 2 mắt, hai tay kết ấn, sắc mặt quyết liệt, linh lực trong cơ thể bắt đầu nổ tung, hiển nhiên là định tự bạo thân thể để ngăn cản công kích của thiên tà thần.
Nhưng mà, trong khoảnh khắc linh lực cuồng bạo trong cơ thề họ tới cực điểm, đột nhiên hư không vỡ vụn, dường như có một cỗ sức mạnh mênh mông vô tận truyền tới, bao phủ trên thân hình bọn họ.
Trong nháy mắt, linh lực cuồng bạo bị áp chế lại.
Đám người tần thiên kinh ngạc mở mắt, nhìn hư không vỡ vụn phía trước, từ trên cỗ mênh mông vĩ lực kia, bọn họ nhận ra một ít dao động quen thuộc...
"cỗ dao động này..."
Trong hư không vỡ nát, dường như có 2 đạo quang ảnh đạp không tới, cuối cùng bước ra khỏi hư không, xuất hiện bên ngoài bắc hoang khâu này.
"Đế Viêm!"
"Bát Phù chi Thủ!"
Khi 2 đạo quang ảnh này đạp không tới, thanh âm trầm thấp cũng vang vọng lên theo.
phừng!
Ngọn lửa hoa mỹ phóng lên cao, hóa thành hỏa diễm đao mang, xẹt qua chân trời, cỗ nhiệt độ nóng bỏng kia có thể thiêu tẫn thế giới.
Một cái cự thủ phá không mà ra, trên đó quấn quanh 8 loại sức mạnh kỳ dị, tương dung hoàn mỹ với nhau, tản ra sức mạnh vô biên, cùng hỏa diễm đao mang đồng thời đánh lên hắc ám vẫn tinh.
uỳnh!
lần này, cả hư không như chìm trong rung động, ba luồng sức mạnh đáng sợ trùng kích, tầng tầng không gian điên cuồng sụp đổ, nhưng mà lần này, viên hắc ám vẫn tinh bất bại kia lại bắt đầu run rẩy kịch liệt, cuối cùng chợt ầm ầm nổ tung dưới ánh mắt không thể tin nổi của đám người thánh thiên ma đế...
ánh mắt hoảng sợ của đám người thánh thiên ma đế hướng về phía bên ngoài bắc hoang khâu, chỉ thấy trong hư không nơi đó, hai bóng người đứng chắp tay, khí thế hùng vĩ như núi cao, giống như 2 chiếc kình thiên trụ, cứu vãn tình thế, dù trời có sập xuống cũng chống được.
Đám người tần thiên cũng khiếp sợ nhìn 2 thân ảnh xuất hiện trên hư không, cuối cùng kích động run rẩy, lẩm bẩm nói: "Đó là...Viêm Đế, Võ Tổ!"
"Bọn họ rốt cục cũng tới!"
***
Dịch bởi zero
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.