Chương trước
Chương sau
Không gian nham tương đỏ rực tràn ngập linh lực cuồng bạo nóng bỏng, trong thế giới rực lửa đó hiện lên một cự ảnh đỏ ngầu, thân ảnh này vô cùng to lớn, cự ảnh thở ra một hơi, sóng lửa cuồn cuộn quét qua,thiêu đốt đốt cả không gian đến mức vặn vẹo.
tôn cự ảnh này chính là linh ảnh do viêm hoàng trận ngưng tụ ra, nó hoàn toàn do linh lực thiên địa biến thành, uy năng mạnh mẽ khó lường, dù đối mặt với cường giả đại viên mãn địa chí tôn cũng có thể đánh một trận.
sóng nhiệt cuồn cuộn, khiến nhiệt độ trong cả hang động khổng lồ đều tăng cao.
động tĩnh của Mục Trần bên này cũng khiến những người khác chú ý, khi bọn họ thấy toà viêm hoàng trận này thì sắc mặt đều không nhịn được mà biến đổi.
- Lại là cao cấp tông sư linh trận?!
Ôn Thanh Tuyền trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn thân ảnh Mục Trần, thì ra tên này còn là một vị cao cấp linh trận tông sư!
khó trách hắn có thể xung phong lên chặn 2 cỗ vũ thị đứng đầu, thì ra là cỏ lá bài tẩy bậc này.
- người này...
, Ôn Thanh Tuyền khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, ánh mắt hơi chút phức tạp, ờ đại chiến ngũ viện năm đó, Mục Trần tuy rằng cũng mạnh mẽ, nhưng cũng không hơn nàng là mấy.
hiện giờ mới qua mấy năm,một lần nữa gặp lại, mặc dù đối với thực lực thượng vị địa chí tôn của Mục Trần, Ôn Thanh Tuyền cũng khá kinh ngạc, nhưng vẫn còn trong phạm vi thừa nhận của nàng.
nhưng trước mắt, nàng cũng không cách nào ngờ tới, thì ra thực lực thượng vị địa chí tôn của Mục Trần chỉ là vẻ ngoài mà thôi, mà chút thực lực bề ngoài này, có lẽ cũng chỉ là một góc của toà núi băng.
cho nên, khi thấy Mục Trần tiến bộ thần tốc như vậy, dù Ôn Thanh Tuyền cũng là người tâm cao khí ngạo, nhưng cũng không khỏi mặt ỉu xìu, không thể không thừa nhận, tên này thật sự quá biến thái.
sâu trong thuỷ lao do linh khê bố trí ra, Vũ Thông cũng ngưng trọng nhìn về phía Mục Trần, khi hắn thấy toà viêm hoàng trận kia, chân mày cũng nhíu chặt lại.
Hiển nhiên chiêu này của Mục Trần cũng vượt ra ngoài dự liệu của hắn.
- Tên tiểu tử này cũng có chút thủ đoạn, nhưng dù ngươi có là một vị cao cấp linh trận tông sư cũng tuyệt đối không thể nào ngăn cản 2 cỗ vũ thị đứng đầu vũ gia ta được!
. Trên mặt vũ thông thoáng hiện vẻ lạnh lẽo, hai cỗ vũ thị kia đều có thực lực đại viên mãn địa chí tôn, Mục Trần muốn dùng một toà cao cấp tông sư linh trận mà muốn giải quyết bọn chúng rõ ràng là không thể nào.
hơn nữa hiện giờ mới chỉ có một vũ thị bị vây mà thôi.
Một vũ thị khác chắc chắn sẽ tấn công hung mãnh, khiến Mục Trần không còn chút tâm trí nào đi điều khiển toà linh trận kia nữa, mà loại linh trận này một khi không có người điều khiển, uy năng sẽ giảm xuống mấy phần, vũ thị sẽ phá trận dễ dàng.
đến khi đó, Mục Trần sẽ lại bị 2 vũ thị tiếp tục đuổi giết.
- ngược lại toà linh trận này lại có chút phiền phức
Vũ Thông thu sự chú ý lại, hắn liếc nhìn toà linh trận hắc thuỷ lao đang bao phủ mình, linh trận này lực công kích tuy không mạnh, nhưng có có khả năng vây hãm rất hiệu quả, khiến hắn thi triển tất cả các thủ đoạn đều không thể nào phá trận.
nữ nhân này dường như chỉ định cuốn lấy hắn mà thôi.
ánh mắt vũ thông hơi loé lên, liếc qua chiếc lò luyện đan đang hừng hực lửa ở sâu trong động, sâu trong ánh mắt hiện ra vẻ khỏ hiểu.
oành!
cự ảnh viêm hoàng thành hình, lập tức phát động công kích hung hãn đối với vũ thị đang bị vây trong linh trận, cự quyền tựa như mang theo sóng lửa hừng hực, vô cùng cuồng bạo đánh tới vũ thị.
ầm!
vũ thị này vốn không cảm xúc, không sợ hãi, lúc này cũng cứng rắn lao lên đánh, nhất thời cả 2 đánh lộn quần thảo lẫn nhau, sức mạnh cuồng bạo lan toả, khiến cả hang động khổng lồ đều run rẩy kịch liệt.
mà khi bên trong linh trận đang bộc phát chiến đấu kịch liệt, thì một vũ thị khác chợt xông về phía Mục Trần, linh lực mênh mông mạnh mẽ như biển cả ngưng tụ trên nắm tay, làm cho mỗi quyền của hắn đều có sức mạnh đập tan trời đất.
trong con ngươi của Mục Trần, thánh phù đồ tháp phát ra ánh sáng, chuyển hoá toàn bộ linh lực trong cơ thể thành thuỷ tinh linh lực, hắn cũng hung hãn đánh ra một quyền, trên cánh tay hiện lên vô số hoa văn thuỷ tinh huyền ảo.
ầm ầm!
hai thân ảnh mạnh mẽ lao vào nhau, cả không gian chấn động, nhất thời chiến đấu trờ nên vô cùng kịch liệt.
nhưng mà đúng như vũ thông suy đoán, trong lúc Mục Trần đang bị cuốn lấy, toà viêm hoàng trận kia linh quang đã hơi suy yếu, viêm hoàng cự ảnh cũng bị đánh cho lui dần về sau.
nhưng chỉ trong chốc lát, Mục Trần khẽ cười nhạt một tiếng, một tay kết ấn, không gian sau lưng xao động một chút, Bạch Mục Trần từ trong hư vô hiện ra, bay vào trong viêm hoàng trận, sau đỏ ngòi xếp bằng xuống điều khiến linh trận.
sau khi bạch Mục Trần vào trận, trong viêm hoàng trận lập tức bộc phát ra xích quang vạn trượng, viêm hoàng cự ảnh ngửa mặt lên trời gầm thét, cục diện nháy mắt thay đổi, hoàn toàn ép vũ thị vào hạ phong.
khi linh trận ổn định, Mục Trần cũng dời sự chú ý sang tên vũ thị trước mắt, lúc trước cứng rắn va chạm hắn đã phát hiện, tuy nhờ thánh phù đồ tháp tăng phúc hắn đã có thể chính diện đấu lại với cường giả đại viên mãn địa chí tôn, nhưng hiển nhiên vẫn cỏ chút yếu thế.
dù thế nào đi nữa, giữa đại viên mãn địa chí tôn cùng thượng vị địa chí tôn cũng có chênh lệch khá lớn, nếu thượng vị địa chí tôn bình thường gặp đại viên mãn, chỉ sợ trong 10 hiệp sẽ nguy hiểm đến tính mạng, Mục Trần hiện giờ chưa dùng chí tôn pháp thân mà đã có thể cứng rắn đánh với đại viên mãn đến mức này đã là không dễ dàng.
- Một đánh không thắng, vậy thì thành 2
Mục Trần khẽ mỉm cười, hắn nhìn vũ thị đang lao tới, thân hình khẽ động, bên cạnh liền xuất hiện thêm một Hắc Mục Trần, hai người đồng thời đấm ra, linh lực mênh mông như gió lốc, ngay cả không khí đều bị ép nổ bùm bùm.
nắm đấm của 2 người lại mạnh mẽ đối kháng lại vũ thị.
bất quá lần này người lui không phải Mục Trần, ngược lại vũ thị kia bị đánh bay ra ngoài.
ở nơi khác, đổng sơn đang kịch chiến cùng ôn tử vũ, hắn đảo mắt thấy cảnh này, sắc mặt không nhịn được biến đổi, hắn có chút hoảng sợ nhìn 3 Mục Trần giống nhau như đúc, thật sự không hiểu nổi tại sao linh ảnh của Mục Trần cũng có thể mạnh mẽ tương đương bản thể.
- hừ, tự lo cho mình trước đi!
bất quá lúc hắn đang phân thần, một tiếng cười lạnh truyền tới, trong chớp mắt một tia kiếm quang lạnh lẽo chém xuyên không gian,nhanh như chớp đã xẹt qua ngực đổng sơn, để lại một vết máu.
- tiểu tử, ngươi muốn chết!
sơ xẩy một chút liền bị thương, sắc mặt đổng sơn trở nên dữ tợn, tay cầm đại đao, sát khí cuồn cuộn, đột nhiên hoá thành đao quang vô tận, phô thiên cái địa lao tới ôn tử vũ.
trong hang động khổng lồ, linh lực cuồng bạo ào ào quét quang, nếu không phải hang động này là do linh điệp đan tiên lưu lại thì chỉ sợ đã sụp đổ tan tành trước trận kịch chiến này.
- Thanh tuyền, nhanh đi đoạt truyền thừa!
Khi Mục Trần hoàn toàn áp chế 2 tên vũ thị, hắn cũng lập tức truyền âm cho Ôn Thanh Tuyền.
Ôn Thanh Tuyền khẽ gật đầu, không chút do dự thoát khỏi trận chiến, sau đó nàng hoá thành lưu quang, chạy thẳng tới lò luyện đan sâu trong hang động, nàng biết bọn Mục Trần đều đang tranh thủ thời gian vì nàng, cho nên nàng cũng nhất định phải tận dụng từng khắc một.
thấy hành động của Ôn Thanh Tuyền, đám người đổng sơn cũng khẩn trương, cố gắng ra tay ngăn cản, nhưng đều bị cuốn sát lấy.
vì vậy, Ôn Thanh Tuyền cũng không gặp bất cứ trở ngại nào, nàng nhanh chóng đứng trước lò luyện đan của thanh điệp đan tiên, bên trong lò có lửa hừng hực thiêu đốt, mặc dù không cỏ nhiệt độ toả ra ngoài, nhưng vẫn khiến người khác cảm nhận được sự kinh khủng bên trong.
Lò Luyện đan này chính là do linh điệp đan tiên lưu lại, mặc dù đã thiên đốt qua ngàn vạn năm tháng, nhưng nếu không làm đúng cách, thì dù một vị đại viên mãn địa chí tôn chạm vào cũng sẽ hoá thành tro bụi
Ôn Thanh Tuyền nhìn chằm chằm chiếc lò luyện đan này, hít sâu một hơi, trong tin tức có nói, truyền thừa của linh điệp đan tiên đều trong cái lò này, muốn đạt được truyền thừa thì phải nhảy vào trong lò.
nhưng chuyện này rõ ràng cực kỳ nguy hiểm.
Trong lò luyện đan này tản ra khí tức tử vong, dù là cường giả đại viên mãn nhảy vào cũng hoá thành tro bụi, huống chi nàng mới chỉ là hạ vị địa chí tôn.
Ôn Thanh Tuyền cắn môi, bàn tay nắm chặt, trong mắt nàng cũng thoáng hiện vẻ lưỡng lự, nhưng rất nhanh chóng bị nàng áp chế đi.
một sự quyết tâm hiện lên trên mặt.
muốn đạt được truyền thừa, tất nhiên phải trả một cái giá lớn, nếu ngay cả dũng khí làm điều này cũng không có thì nàng dựa vào cái gì để có tư cách đạt được truyền thừa của linh điệp đan tiên?
nghĩ tới đây, Ôn Thanh Tuyền không do dự thêm chút nào nữa, nàng khẽ nhún chân bay vọt lên, hoá thành một đạo lưu quang bay vào trong lò luyện đang hừng hực lửa dưới ánh mắt khiếp sợ của đám Mục Trần.
mặc dù Mục Trần cũng đoán được, đây mới là cách đạt được truyền thừa, nhưng hắn cũng toát cả mồ hôi lạnh vì Ôn Thanh Tuyền, bởi vì nhỡ có sai lầm thì chỉ sợ nàng cũng sẽ bị đan hoả trong đó thiêu đốt thành hư vô.
hiện giờ, việc duy nhất hắn có thể làm chính là cầu nguyện trong lòng, mong cho lựa chọn của Ôn Thanh Tuyền là chính xác.
trong lúc đỏ, vũ thông đang bị vây trong hắc thuỷ lao cũng hơi khựng người lại, hắn nhìn Ôn Thanh Tuyền đã nhảy vào lò luyện đan, ánh mắt thoáng hiện vẻ quỷ dị.
- Ôn Thanh Tuyền, ngươi cũng đừng để cho ta thất vọng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.