"Giao cho ngươi?"
Khi mục trần nói ra lời này, ôn thanh tuyền, ôn tử vũ có cũng có chút nghi ngờ nhìn hắn, bọn họ cũng không nghĩ ra rằng, Mục trần cả đoạn đường này cũng chưa từng xuấtt thủ, lúc này lại muốn chặn 2 vị đại viên mãn địa chí tôn của đối phương.
Mục Trần hiện giờ mới chỉ là thượng vị địa chí tôn mà thôi!
"ngươi có được không đó?", ôn thanh tuyền nhịn không được hỏi, mặc dù từ trực giác, nàng vẫn luôn cảm thấy MỤc trần che dấu thực lực, nhưng nàng cho rằng, nhiều lắm thì Mục Trần có thể đánh được một trận với đại viên mãn địa chí tôn mà thôi, chứ không nghĩ có thể lấy 1 địch 2.
"không nên hỏi đàn ông cái câu này nha" Mục trần cười hài hước với ôn thanh tuyền, nói.
Ôn thanh tuyền chợt ngẩn người ra, sau đó khuôn mặt nàng đỏ bừng lên, trợn mắt xấu hổ nhìn Mục Trần một cái, mắng "Ngươi muốn chết à!"
Mục Trần cười cười, một lúc sau, hắn nhìn Linh Khê nói:"Linh khê tỷ, vũ thông kia tạm thời giao cho ngươi ngăn lại, chỉ cần cuốn lấy hắn là được rồi"
Vũ Thông thực lực mạnh mẽ, hiền nhiên mạnh hơn so với đại viên mãn địa chí tôn bình thường, dù linh khê có xuất thủ cũng chưa chắc đánh bại được hắn, nhưng dựa vào sự huyền ảo của linh trận sư, muốn cuốn lấy hắn cũng không khó lắm.
"được". Linh khê gật đầu, trong bàn tay không ngừng loé lên linh quang, ngưng kết thành vô số đạo linh ẩn.
"Đỏng sơn kia, cứ giao cho ta!" ôn tử vũ nói, lúc trước chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/822481/chuong-1307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.