Trong bóng rừng âm u, rất đông người thình lình xuất hiện như nấm mọc sau mưa, những cặp mắt hung ác tập trung vào ba người chính giữa vòng vây.
Mục Trần thoáng liếc qua thế trận hiện tại, hắn không ngờ lại bị đám người Tần Phong phát hiện và bao vây nhanh như thế.
Lạc Li và Thanh Tuyền cũng đến gần Mục Trần, ánh mắt lạnh lùng chiếu thẳng vào Tần Phong. Dù đối phương người đông thế mạnh, nhưng muốn nuốt sống bọn họ cũng chẳng phải là chuyện đơn giản.
- Ha ha, Mục Trần! Thật là thiên đường trăm lối không đi, địa ngục không cửa lại dẫn xác vào.
Tần Phong châm chọc Mục Trần, khẽ cười hí hửng.
- Ngươi thật là quan tâm người khác nhỉ?
Mục Trần cũng cười đáp lại, liếc nhìn đám lâu la đang bao vây:
- Sao thế? Khu vực này không thể vận dụng linh lực, nên cảm thấy lo lắng quá à?
- Còn cứng mồm?
Tần Phong nhíu mày:
- Chẳng biết là nên tỏ ra lo lắng mới tốt sao chứ?
Mục Trần giả đò nghĩ nghĩ, rồi lắc đầu:
- Tiếc là ngươi chưa đủ tư cách!
Tần Phong yên lặng, rồi bàn tay nhẹ phất, giọng nói lạnh lùng cất lên:
- Dọn dẹp chúng đi!
Ngay lập tức cả trăm người xung quanh nhất tề hô ứng, thân thể thoáng hiện ánh sáng nhàn nhạt như kim thiết, sức mạnh cường hãn dồn xuống chân, lấy đà nhảy mạnh xông ra.
Khí thế hùng hổ như vạn mã xông pha, áp lực cực lớn.
Ánh mắt Mục Trần trở nên lạnh lùng vô song, lôi điện lóe ra, hắn giậm mạnh chân xuống đất, những vết nứt dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821697/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.