Lâm Bối Bối nhìn Ngọc Cảnh Anh thậm thà thậm thụt nhìn về phía học bá. Trong đầu cậu tràn đầy dấu chấm hỏi.
“Này cậu làm gì thế?”
“Suỵt. Cậu không hiểu đâu. Tên học bá mới tới này không phải là kẻ tầm thường. Hắn nắm trong tay một bí mật của tớ.”
“Hả..!?”
Lâm Bối Bối nhìn thằng bạn ngốc của mình. Có đôi khi đầu óc hỗn loạn của y cũng không thể nào ngấm được mấy hành động khó hiểu của Ngọc Cảnh Anh.
Danh Hoài tất nhiên biết được Ngọc Cảnh Anh đã lén lút quan sát mình. Dù sao cậu cũng lén lút một cách lộ thiên thế mà. Bất quá hắn cũng không quan tâm nhiều lắm, dù sao thì hắn cũng không phải là kẻ thích tọc mạch chuyện người ta. Chỉ là nhớ tới hình ảnh đại ca trùm trường có khuôn mặt trắng bóc vừa phồng má hút trà sữa vừa nhai trân châu rộp rộp, khuôn mặt đỏ bừng “cảnh cáo” hắn không được nói chuyện này ra lại khiến hắn cảm thấy buồn cười.
Vương Hoàn bước vào khiến cả lớp nhốn nháo im lặng hắn đi, vừa mới đâu giờ học, ông đã không nể tình mà quăng một trái boom.
“Hôm nay thầy sẽ cho kiểm tra đột xuất một tiết ba môn Toán Văn Anh. Các em lấy giấy ra kiểm tra.”
“Hả… thầy ơi….”
Ở dưới lập tức một mảng oán than dậy trời. Đùa không chứ, mới vào năm học mà. Nhưng Vương Hoàn không chi bọn chúng thời gian oán trời thán đất, tiếp tục dội thêm một quả boom.
“Kết quả kiểm tra lần này sẽ được gửi về cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-uong-tra-sua-khong/2982602/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.