Danh Công đứng từ xa quan sát vào trong căn nhà có ánh đèn sáng đến là dễ chịu ấm áp. Miệng hắn phì phèo điếu thuốc, trên mặt bầm dập do lúc nãy mới bị chủ nợ đánh. 
Hừ. Cứ chờ đó đi. Xong phi vụ này hắn sẽ cao chạy xa bay, có tiền rồi muốn làm cái gì mà không được. 
Nhìn thấy bóng người đi ra từ phía căn nhà, Danh Công vội vã nấp ở phía sau. 
“Cậu không cần đưa tôi về đâu. Tôi bắt taxi được rồi mà.” 
Hôm nay không hiểu sao tài xế không tới đón nên Ngọc Cảnh Anh định bắt xe đi về. Nhưng đêm hơi khuya nên khó bắt taxi, thiếu gia nhà giàu lại quyết định đi xe bus, anh cũng muốn tận hưởng cảm giác đi xe bus như những người khác a. 
Chỉ là dường như Danh Hoài không chịu. Đêm nay cậu có dự cảm không lành, dù biết Ngọc Cảnh Anh không phải dạng người yếu đuối nhưng nếu ở bên anh sẽ khiến cậu an tâm hơn nhiều. 
“Không được, hay anh gọi cho anh cả của mình đi. Tôi thật sự không an tâm.” 
Lâm Bối Bối nhìn thấy hai người kéo kéo đẩy đẩy thì quả thực ngượng ngùng, đầu lại đầy dấu chấm hỏi. Hai người này định để cả thế giới biết cả hai yêu nhau thắm thiết hay sao. Thật là cứ làm như có người yêu là ngon lắm vậy? Hừ. Làm cậu cũng thèm người yêu quá thể đáng. 
“Lát tài xế của tớ sẽ tới…ah…” 
Lâm Bối Bối đang định bụng nói là mình sẽ cho A Anh đi nhờ xe thì Tiêu Oánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-uong-tra-sua-khong/2982526/chuong-41.html