Thiếu Ái Vân gần đây không liên lạc được với Ngọc Cảnh Thâm thì tức tối bất lực. Ngày thi chỉ cách ba ngày nữa nhưng cô hoàn toàn không tập trung ôn bài được. Việc học hành tất nhiên quan trọng nhưng so với việc có thể hẹn hò với Ngọc Cảnh Thâm được truyền ra ngoài thì còn tốt hơn hết.
Nếu tin đó được truyền ra ngoài, chẳng phải địa vị của cô trong Thiếu gia càng thêm vững chắc hay sao. Cô còn mong muốn gì thêm nữa chứ.
“Hừ. Tên đó, chẳng lẽ lại muốn qua cầu rút ván. Mình đã giúp hắn nhiều như thế, chẳng phải hắn nên báo đáp mình hay sao?”
Thiếu Ái Vân rút điện thoại ra, nhắn tin cho bạn thân mình. Cô không thể nào để công sức của mình mấy tháng qua trôi theo mây khói được. Nếu được gả vào làm dâu Ngọc gia, thì còn cần học hành nâng cao vị thế thêm làm gì nữa chứ. Đây chính là cơ hội ngàn năm có một, cô không thể bỏ lỡ được.
...***...
“Ngọc Cảnh Anh, Danh Hoài, tớ có chuyện muốn nói với hai người. Cho tớ xin ít phút nhé.”
Danh Hoài đang kiểm tra bài làm của Ngọc Cảnh Anh thì bị Thiếu Ái Vân tới làm phiền. Danh Hoài nhíu mày, đối với người phụ nữ này, cậu thật sự không có hảo cảm mà. Hôm nay dường như cậu ta lại cố tình ăn diện xinh đẹp hơn mọi ngày thì phải.
“Cậu có chuyện gì sao? Nếu không có chuyện gì quan trọng thì để sau hẵng nói đi.”
Kì thi đến gần, không khí càng thêm ngột ngạt, A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-uong-tra-sua-khong/2982497/chuong-55.html