Ngọc Cảnh Thâm bại trận dưới tay Danh Hoài là điều mà Dụ Bằng không tin được.
Từ nhỏ đến lớn, lúc ở bên A Anh, Dụ Bằng có thể cảm nhận được Ngọc Cảnh Thâm có tính chiếm hữu cực kì lớn, không những vậy lại còn cực kì mưu mô thủ đoạn. Kẻ thất bại dưới tay hắn ta đâu có ít.
Thông qua cuộc trò chuyện ban trưa, Danh Hoài có thể cảm nhận được tên Dụ Bằng đó muốn tán tỉnh A Anh. Không biết là hư tình hay giả ý nhưng hắn ta luôn nhắc đến chuyện lúc nhỏ. Cách nói chuyện cứ như thể muốn loại bỏ Danh Hoài ra cuộc trò chuyện vậy, thêm nữa là cô gái bên cạnh anh ta lại cứ hỏi chuyện Danh Hoài, càng làm cậu phân tâm hơn.
“A Hoài, em khó chịu sao?”
Ngọc Cảnh Anh từ phía sau ôm lấy eo của Danh Hoài, tựa đầu vào vai cậu, ngửi hương nước xả vai thơm lừng trên quần áo của cậu. Điều này khiến anh nghiện luôn a.
Danh Hoài quay lưng lại, nhẹ nhàng ôm lấy người yêu mình vào trong lòng, thơm nhẹ vào chiếc má phúng phính của anh.
“Anh ghen sao?”
Gương mặt bầu bĩnh xụ hết cả lên, hai mắt đầy vẻ nũng nịu lại có chút uỷ khuất. Ngọc Cảnh Anh luôn biết cách làm cho Danh Hoài mềm lòng a. Mỗi lần anh làm nũng, cậu đều chịu không được.
“Tất nhiên là ghen rồi. Cô ả đó cứ liên tục nhìn chằm chằm em. Dù hai ta đã nắm tay rồi mà vẫn không bỏ cuộc. Hừ. Mặt dày.”
Trời biết đất biết, Ngọc Cảnh Anh ghen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-uong-tra-sua-khong/2982488/chuong-60.html