“Này cậu đừng bấm lạch cạch nữa, vẫn chưa tới giờ đâu.” 
Lâm Bối Bối ngồi trong phòng của Ngọc Cảnh Anh phiền toái phàn nàn với bạn mình. Hai người đều đang đợi kết quả thi. Chỉ là Ngọc Cảnh Anh run rẩy quá sá mà gõ bàn phím máy tính, bấm nút reload liên hồi. 
Âm thanh vang lên cũng làm Lâm Bối Bối cảm thấy run theo. Dù cho cậu khá tự tin vào kết quả thi của mình, nhưng ai biết đâu được. Nhìn mặt thằng bạn thân của mình tái mét không chút giọt máu, Bối bảo bảo mới liên tiến khuyên nhủ. 
“Mày đừng sợ quá. Mày thi cũng tốt mà. Nhìn mặt mày còn tưởng kết quả mày tệ lắm vậy.” 
“Nhưng tao vẫn run lắm. Bối bảo bảo à, nhỡ tao không đủ điểm thì sao? Trường A tuy không yêu cầu điểm quá cao nhưng trước giờ tao học cũng đâu được tốt. Tại tao hết… hu hu… nếu trước kia tao không lơ là thì đâu dẫn đến cớ sự nước đến chân mới nhảu như vầy chứ.” 
Bối bảo bảo đầu đầy hắc tuyến nhìn thằng bạn mình tự chìm trong hối hận. Mặt mũi nhăn tít cả lại. 
Ngọc Cảnh Anh hồi hộp tới mức cấm Danh Hoài không cho cậu ta xem điểm của mình. Thậm chí còn lựa chọn xem điểm cùng với Bối bảo bảo chứ không phải người yêu. Nói ra, cậu sợ nếu như điểm thấp sẽ rất mất mặt đấy. 
Cách thời gian xem điểm 5p, Ngọc Cảnh Anh đã cứng đờ cả người ra, hai mắt nhìn chằm chằm vào màn hình, môi mím chặt lại. 
“Tới rồi… tới rồi.. mày vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-uong-tra-sua-khong/2982468/chuong-70.html