"Sao đấy?"
Seokjin nhận ra dáng vẻ thẫn thờ của Jimin đang quan sát Yoongi từ đầu buổi. Hắn nhập cuộc cùng đám Namjoon rất vui vẻ, hoạt náo nhưng trong đôi mắt mang cả ngàn suy tư, có chút chi buồn rầu và khó nói đã để Jimin phải quan tâm. Là một người lo nghĩ vẩn vơ, chẳng dễ dàng cậu gạt chuyện qua một bên không kể cho đám bạn ngồi gần nghe.
Jimin: "....Yoongi hình như đang ưu tư gì đó, trông anh ấy trầm lắng so với ngày thường"
Seokjin nhăn nhó: "Gì chứ?. Mấy chuyện đau đầu đã giải quyết xong xuôi, còn gì muộn phiền nữa?"
Jimin thở dài cầm ly rượu lên nhấp môi, đem chuyện hắn chấp nhận về Hắc bang. Jungkook, Wooin nghe xong cũng đem lòng sợ hãi nghĩ hắn sẽ gặp chuyện xấu, riêng Seokjin liếc ngang liếc dọc Yoongi muốn rớt nhãn cầu ra ngoài.
Seokjin lẩm bẩm: "Lúc nào cũng như vậy. Lúc nào cũng thích gây cho người khác sự âu lo, tên khó ưa đó..."
Hắn nhăn mài không hiểu cái người khó chịu nhất trong đám bạn luôn luôn là Kim Seokjin, anh. Kẻ mà hắn không bao giờ gây phiền toái nhưng vẫn bị ghét cay ghét đắng và gắn cho hắn cái mác là người quay quắt, hiểm độc nhất từ trước đến nay.
Yoongi đanh mặt, khó chịu vì có viên đạn nhắm thẳng vào mặt, trực tiếp chất vấn không thèm nhẫn nhịn.
Yoongi: "Cậu làm gì mà liếc tôi?"
Seokjin: "Tôi không thích cậu nên tôi liếc đấy. Khó chịu à?"
Yoongi: "Ừ. Rất khó chịu"
Seokjin: "Thế thì móc mắt ra đi"
Hắn bất mãn không thôi. Hà cớ vì sao anh đa phần đều ép hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-toi-yeu-anh/372220/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.