"Tôi ghét bốn mùa nhưng lại yêu mỗi một mùa xuân. Vì mùa xuân là sức sống của tôi"
Mặt biển lúc nào cũng nhấp nhô bồng bềnh và quyến rũ. Xa xa lại thấy những ngọn hải đăng. Lúc nhỏ, nhà anh gần biển, thường đi bắt sò với anh trai mỗi ngày. Nhớ lại, hồi ức tốt đẹp thoáng chốc hiện ra trong mắt, những đợt sóng biển thi nhau đua vào bờ, ngay chỗ anh đứng. Đôi chân trần run lên vì sự lạnh lẽo của dòng nước mát chạm đến, bèn lùi về một chút. Khi nghe được câu hỏi bất chợt của người con gái cùng giọng điệu ôn tồn khác hẳn thường ngày, có chút nhẹ nhàng có chút ấp úng khi đặt câu hỏi.
Jiyoung: "...Đương nhiên thích rồi"
Yoonji: "Vậy trong bốn mùa, anh thích mùa xuân nhất à?"
Jiyoung ngợi một lúc, bước về phía cô mà ngồi xuống. Tay xách đôi giày của cả hai đặt lên chỗ kế bên, mỉm cười.
Jiyoung: "Không hẳn. Tôi thích mùa đông hơn. Mùa xuân xếp thứ hai thôi à"
Cô thắc mắc. Tại sao khi hỏi những người mà cô từng biết đến, ai cũng trả lời mùa yêu thích nhất là mùa đông. Một mùa cô ghét kinh khủng. Cô còn muốn nó biến mất trong tất cả các mùa nhất. Yoonji lạnh lùng, ngước nhìn người con trai với khuôn mặt hạnh phúc, mái tóc nâu bồng bềnh trong cơn gió đêm Đông. Chỉ mới ra biển được một chút, anh đã mang dáng vẻ và khuôn mặt vui vẻ hơn cả cô. Miệng lúc nào cũng lẩm bẩm mấy lời hát không nghe rõ từ ngữ, vẫn hát du dương theo làn gió mát rượi.
Yoonji: "Vậy vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-toi-yeu-anh/372196/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.