Với lời yêu cầu không mấy gây hại đến mình, chính anh cũng rất muốn ra ngoài chơi. Anh đã đặt lịch từ trước cho mọi chuyến đi chơi ở nhiều nơi, ai ngờ lại phải hoãn lại vì chăm sóc cho Yoonji. Kì thực, anh cũng rất muốn ngắm gió từ đại dương và cả mùi biển. Hôm nay thời tiết dần ấm trở lại, tuyết cũng đã tan nên ra ngoài biển chơi trông hợp phết. Thấy cô rất muốn đi, anh cũng không ép buộc cô ở nhà, vả lại cơ thể cũng đã khoẻ mấy phần nên chắc không sao. Bây giờ cũng đã gần chập tối, chỉ có thể mai mới bắt đầu chuyến đi được. Với cả, Seoul làm gì có biển ở đây, biển gần nhất là ở Incheon còn gì. Cũng phải tầm vài tiếng để đến được đó. Yoonji biết nhưng cô muốn đi lúc này. Bản tính vốn là người hướng nội, không thích giao tiếp cũng không thích ồn ào nên khung giờ này đi là hợp lý nhất.
Jiyoung: "Trời tối chuyển lạnh đấy, cô sẽ bị cảm!"
Yoonji mảy may không thèm nghĩ, chỉ muốn được đi ra biển hóng mát một lát sẽ về. Không đi giờ này thì để sáng mai biển chật kính người, ra ngoài đấy tắm nắng và nhìn đám người kia chạy nhảy à?.
Yoonji: "Nhưng đi giờ này có thể ngắm sao trời và nhìn được mặt biển vô cùng sinh động đấy"
Jiyoung: "Tôi biết, nhưng từ Seoul đến Incheon cũng mất hơn một tiếng lận!"
Yoonji: "Ta có thể lấy xe mô tô của anh trai tôi, anh biết chạy xe không nhỉ?"
Jiyoung: "Tôi biết, nhưng thay vì đi biển chúng ta đến sông Hàn ngắm..."
Yoonji
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-toi-yeu-anh/372195/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.