"Anh Jimin?"
Jiyoung bảy giờ sáng thức dậy đi tìm đồ ăn trong tủ, anh mặc chiếc áo thun trắng, quần đen ngắn cùng đôi dép lê màu hồng nhạt. Khuôn mặt ngố tàu, đầu tóc bù xù trông thật đáng yêu. Park Jiyoung gặm một miếng bánh mì vuông trên tay, ngó xung quanh. Quái lạ, mọi hôm Jimin hay thức sớm chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà, nay lại không thấy đâu. Jiyoung đến phòng gõ cửa, chỉ thấy một tờ giấy ghi chú đại loại là Jimin và Yoongi có công việc đến một nơi rất xa và hiểm trở, sau vài ngày sẽ về, mong anh và cô ở nhà ngoan ngoãn và không gây sự với nhau, khi nào về sẽ có quà cho cả hai. Jiyoung nhăn mài, cau có trách móc tại sao Jimin không cho anh đi cùng. Jiyoung bất lực, nếu ở với người con gái điên đó chắc chắn sẽ trở thành một mối nguy hại cho đất nước. Jiyoung nghĩ tới cảnh cô ả sàm sỡ hoặc cưỡng ép đời trai thì tiêu.
Trong nhà đã bật điều hoà nhưng vẫn cảm giác ớn lạnh, anh đứng co chân một góc cảm nhận sát khí túa khắp mọi nơi. Sao trong nhà lạnh lẽo, băng giá bủa vây thế này?. Anh linh cảm chẳng lành rằng có một con yêu quái đứng sau lưng, bèn gửi mắt quay ra sau. Một giây tá hoả mà ngã nhào xuống đất, Yoonji đang đắp mặt nạ trắng toát cùng kiểu tóc rối che nửa khuôn mặt. Anh lập tức bị hù mất hồn phách, ngồi như trời trồng. Mới sáng sớm đã bị chơi khâm trò nhát ma thế này có mà đi đời sớm.
Jiyoung: "Nhát ma hả bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-toi-yeu-anh/372190/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.