Jin nhấc ghế ngồi cạnh Namjoon, giữ vững có tinh thần thép chuẩn bị nghe câu chuyện ma sắp kể. Namjoon thầm nhân cơ hội này ghi lại khoảnh khắc sợ hãi của Seokjin. Dù sao ở đây cũng có camera quay lại khuôn mặt sợ hãi của anh. Sau này, nếu có bị ức hiếp anh sẽ phát tán video đó ra ngoài. Xem ai mất mặt hơn ai biết liền.
Namjoon nghĩ bụng: "Kim Seokjin, ngày tàn của chú mày nằm gọn trong tay anh!"
Namjoon gian manh cười thầm, trừng to mắt dọa gan anh.
Namjoon: "Có thật là muốn nghe không?"
Seokjin: "Kể nghe thử coi chơi chú em. Kể mà xàm là tôi đập cậu một cú đấy!"
Namjoon: "Chỉ sợ kể xong cậu không còn sức đập tôi thôi!"
Namjoon trưng vẻ mặt nghiêm trọng, chất giọng cao lãnh trở nên ảm đạm, u ám.
Namjoon: "Được. Cậu có nghe về bí ẩn tại bệnh viện này không ?"
Seokjin: "Không. Bộ có ma sao?"
Namjoon: "Không phải là có ma... mà là có quỷ!"
Khi gã nói ra với vẻ mặt đáng sợ làm anh nuốt nước bọt, có chút tin đó là thật. Namjoon hứa sẽ nhát sao cho Seokjin không về nhà được đêm nay. Đoạn đường từ bệnh viện về nhà rất tốn thời gian và khá vắng vẻ, Seokjin đời nào đi taxi vì bị say xe. Nên đây chính là thời cơ để ức hiếp Seokjin ngược lại. Gã đã chờ ngày này lâu lắm rồi, coi bộ lần nằm viện này cũng không quá tệ.
Seokjin nhắc lại: "Quỷ sao?"
Namjoon: "Đúng. Hiện tại con quỷ này vẫn lãng vãng chung quanh bệnh viện. Nhiều người nói đã từng thấy nó và muốn tìm ra nó... nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-toi-yeu-anh/276236/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.