Từ nhỏ ta luôn cảm thấy mình rất kỳ lạ kiêm lập dị, chẳng bao giờ‘thích’ tiếp xúc với ai cả và cũng chẳng muốn mở rộng tấm lòng trước bất kỳ ai vì thế cuộc sống của ta cơ hồ qua rất bình thường, tẻ nhạt vànhàn hạ, ta chỉ muốn chỉ muốn chìm mãi trong những khoảng khắc này.
Tiếng “lách tách” của một bàn phím, trong văn phòng cơ hồ như tĩnhlặng, mọi thứ xung quanh chỉ là tiếng bút ma sát với giấy tạo nên “xẹt,xẹt”, tiếng bút bấm “tí tách”. Mọi người hầu như rất tập trung với côngviệc của chính mình.
Cho đến đồng hồ điểm 4 giờ thì, mọi người tự động rời ghế sau mộtngày làm việc miệt mỏi, thì lúc này có một cô gái vội vàng vỗ lấy bã vai của Mạc Hiểu Văn “này tiểu mạc , tối nay đi bar, khoay khỏa chứ”.
“Này, Tiểu Đồng, cậu rãnh rỗi thì tính lại sổ sách đi, còn cư nhiêndám rủ rê tớ đi bar”, Lương Tiểu Đồng là bạn thân cùng một văn phòng với ta, tính hám trai không nói đi, thế mà còn cư nhiên rủ rê ta đi bar,lần trước đã bị thảm lắm rồi.
“có thần toán như cậu thì tớ chã sợ, có phải cậu còn ghi nhớ vụ lầntrước, thôi đi, kỳ này tớ đã chừa hết dám giới thiệu mấy ảnh cho cậuquen”, lần trước tính giới thiệu mấy ảnh cho cậu ấy quen, thì cậu ấy đãvội vàng thi triển quyền cước, đá đâu không đá lại đá ngay chỗ hiểm củamấy ảnh , khiến cho ta bị mấy ảnh cô lập suốt một tuần hic hic.
“thôi đi, tớ đã đọc ra trong mắt cậu một ý nghĩ quá dâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ca-ta-hao-soai-ca/142299/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.