Quách Du là 1 người đàn ông lùn, mập mạp, gương mặt núc ních mỡ giờ đây thấm đẫm mồ hôi, cứ như tảng thịt vừa mới quét 1 lớp dầu bóng loáng, từng lớp da trên mặt hơi run run, đôi mắt hấp háy cứ nhìn bên nọ liếc bên kia, tướng mạo gian tà tột độ. Người như vậy mà có thể trở thành quản lý kho nguyên vật liệu hay sao?
Tôi vừa nhìn đã cảm thán, tại sao hắn lại có tướng mạo của mấy công công từ mấy thập kỉ trước vậy?
- Quách Du, thế này là thế nào? – Âu Dương Vô Thần ngồi trên ghế cao cao tại thượng, nhàn nhã nhấp 1 ngụm trà đắng, hàn khí lẫn nộ khí của hắn phát ra đủ khiến cho Quách Du sợ hãi mà quỳ thụp xuống.
- Giám đốc, chuyện này...tôi không hề biết gì cả!!! – Quách Du đảo mắt, trong não chất xám đều dồn lại 1 cục tìm mọi cách thoát thân.
- Không biết gì cả? – Hắn giận quá hóa cười, nhưng nụ cười này mang nét khinh bỉ nặng nề hơn. – Quách Du, ông đừng tưởng tôi không biết sau lưng tôi ông đã làm ra những gì. Đừng tưởng có mẹ tôi chống lưng thì ông muốn làm gì cũng được!!
Đến lúc này tôi chỉ biết đập đầu vỗ trán, thôi rồi, thật là giống như vua đang trừng phạt công công tâm phúc của hoàng thái hậu. ==" Tôi đang ở thời hiện đại hay cổ đại thế này?
- Không, tổng giám đốc!! Tôi thực sự không biết gì cả mà!!! – Quách Du đột nhiên bật dậy, nhào đến chân của Âu Dương Vô Thần ôm chặt lại, từng kẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-tra-tien-cho-toi/1456363/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.