Reng reng
- Hả??? bà không nói giỡn chứ? Thật sự là bà sẽ là trợ lý cho công ty Âu Dương hả??? – Diệp Thiên Tuyết vừa mới múc 1 muỗng cơm đầy cho vào trong miệng, vừa liên tục nói. Tôi nhìn những hạt cơm bay phấp phới như mưa ruộng đồng mà trong lòng thầm cảm thấy bất hạnh thay cho anh chàng nào xấu số yêu phải cô.
- Uhm...đó là thật đấy – Tôi ngậm ngùi vuốt từng hạt cơm trắng trên mặt mình xuống, giá mà cô ấy có chút nữ tính hơn thì tốt quá. (bởi vì thế nào người chịu thiệt cũng là tôi =_=|||)
- Trời ạ, không phải tốt lắm sao? Cậu có biết công ty Âu Dương lớn đến thế nào không? Vào đó rồi tha hồ hốt bạc nhé!!! – Bàn tay nhỏ bé của cô ấy mang theo sức mạnh ngàn cân đập vào lưng tôi, khiến tôi phải phun máu đợt 2.
Tôi nghĩ mình nên đi mua bảo hiểm nhân thọ sớm đi thôi =.=||||
Tôi thở dài, chuyển ánh nhìn ra phía cửa, ánh nắng vẫn dịu dàng hắt lên kính, từng chiếc lá khẽ đung đưa tạo nên khung cảnh thật yên bình. Tôi mỉm cười, cảnh vật quả thực có thể khiến tâm trạng tôi vui vẻ thêm lên...
*******######********
Ăn cơm xong, tôi đi bộ trong khuôn viên trường cho tiêu bớt cơm. Khuôn viên trường này rất rộng, đi cả tiếng chỉ sợ cũng không đi được hết. Nhớ lại lúc mới vào trường thật ngượng, tôi đã đi lạc trong khuôn viên này đấy. TT_TT||||
Trường này có 3 khu học cách nhau 1 khuôn viên rộng lớn, khu lớn nhất là khu A, dành cho học sinh chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-tra-tien-cho-toi/1456358/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.