10h đêm.
Tôi mệt mỏi lết tấm thân tàn tạ về tới nhà. Trong lòng là 1 mảnh hỗn loạn không thể nói ra nổi.
Tự dưng hắn lại bắt tôi làm trợ lý cho hắn, có bệnh sao? Bao nhiêu cô nàng chân dài xinh đẹp lại không lọt nổi vào mắt hắn, lại đi chọn tôi?? Tôi đâu có tài giỏi hay xinh đẹp gì, chắc hẳn là hắn có âm mưu ý đồ đen tối nào đó rồi.
Về đến nhà, đập vào mắt tôi là ngôi nhà tối đen không có điện đóm, chỉ có màn đêm bao phủ lấy căn nhà, trong tôi dự cảm không lành đột nhiên dâng lên khiến tôi sợ hãi.
Tôi nhào vào bên trong, đồng thời hoảng hốt la lên:
- Bà ngoại, Tiểu Quân!!! 2 người đâu rồi??
Không ai đáp lại, không gian tĩnh mịch rợn người khiến cho tôi run rẩy.
Đã có chuyện gì? Họ đâu???
Tôi có cảm giác không thở nổi, cảnh tượng này vô cùng quen thuộc đến nỗi tôi không thể nào quên được. Vào cái ngày định mệnh đó, ba mẹ trước khi ra đi mãi mãi cũng để lại cho tôi bơ vơ trơ trọi trong căn nhà tối đen này 1 mình.
Tôi từ đó rất sợ bóng tối, hơn thế nữa chính là...sợ mất người thân mà khó khăn lắm tôi mới có được này.
Đột nhiên, từ phía cửa nổi lên tiếng kẽo kẹt, rồi hình dáng gầy gò nhanh nhẹn của bà tôi bước vào. Nhìn thấy tôi, bà hơi ngạc nhiên.
- Con đi đâu vậy hả? Có biết là Tiểu Quân lo cho con lắm không, nó đi tìm con từ sáng đến giờ đấy.
Tôi lúc này chỉ biết thở phào 1
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-tra-tien-cho-toi/1456357/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.