...Lãnh Hàn Quyên...
Hiện tại bà Dương đứng cách bà Vân cũng chỉ mấy bước. Nên khi thấy biểu cảm của bà Dương như vậy thì bà Vân đã hiểu nguyên nhân...bà nhanh chóng bước đến, nắm lấy đôi tay của bà Dương, vỗ nhè nhẹ lên mu bàn tay bà ấy rồi nhỏ giọng chấn an...
- Bà Dương, bình tĩnh, cô ấy không phải Thanh Nguyệt...
Nghe bà Vân nói xong cảm xúc của bà Dương cũng ổn định dần, nhưng ánh mắt bà vẫn không rời khỏi khuôn mặt của Lãnh Hàn Quyên...
Giống quá... Không phải Thanh Nguyệt...vì dù sao bây giờ đứa con gái mệnh khổ của bà cũng đâu còn trẻ như vậy... Nhưng tại sao lại có người giống như vậy?
Tuy bà Vân nói rất nhỏ, có lẽ chỉ mình bà Dương mới nghe được... Nhưng Lãnh Hàn Quyên và Lưu Diễm Trinh vẫn nghe được...
Cô đã cho người điều tra qua, nên cô biết người phụ nữ đang nhìn cô kia là người đã sinh ra mẹ cô...là bà ngoại của cô!
Và cô cũng biết...chuyện năm đó bà ấy cũng không hề có lỗi!
- Cô Lãnh, không biết cô có thể trả lời câu hỏi lúc nãy của tôi được không?
Sau khi đã chấn an được bà Dương, bà Vân quay lại hỏi Lãnh Hàn Quyên với ánh mắt hơi bất an.
Phải, bà bất an vì không biết cô ấy có đáp ứng hay không? Lúc nãy khi nghe cô gái kia gọi cô ấy là " Hàn Quyên" thì bà đã chắn chắc với suy đoán lúc đầu của mình...Với thân phận của cô ấy mà đích thân tới nơi này đã là một chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-hac-dao-va-vo-yeu-chu-tich-lanh-lung/2392273/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.