Truyền hai bình nước ít nhất cần tới ba đến bốn giờ,tôi cảm thấy để cho đại BOSS bị đãi ngộ ở trong phòng bệnh nho nhỏ này theogiúp tôi hẳn là sẽ giận dữ tới mức giậm chân đi = =
Huống chi hiện tại tôi cũng không biết trong đầu tôicó cái gì nữa, nếu đứa trẻ kia là của hắn, tôi bị ngã thì cũng đáng giá .
Nhưng hiện tại kết quả đứa trẻ cùng với hắn không cótới một điểm liên quan, dưới tình huống như vậy, hắn làm như thế quả thật khônggì đáng trách. Nhưng chung quy là do tôi quá hẹp hòi, không biết điều, như cóthứ gì đó chặn ngang trong cổ họng, khó chịu không thể nuốt xuống .
“Anh đi về trước đi, tôi còn phải ở lại đây lâu lắm.”Quả thật là tôi cảm thấy hắn đã ngồi mười mấy giờ máy bay sau đấy ngay cả nghỉ ngơi đều không có giờ lại trựctiếp đưa tôi đến bệnh viện thực làm cho người ta đau lòng.
Tình yêu giống như là một dãy số, là một quá trìnhtích lũy không có đường lui, sao có thể bị hủy diệt trong một đêm. Cho dù tronglòng hắn không có tôi, cho dù người hắn nhớ thương là một cô gái khác, thì tôicó biện pháp nào sao?
Hắn không thương tôi, tôi có thể không thương hắn sao?Tình yêu, cũng không phải là mua đồ ăn…
Hắn liếc mắt nhìn tôi một cái, liền thật sự đi thẳngra ngoài, bộ dạng không một chút lưu luyến. Điều này làm cho lòng tôi khôngkhỏi lạnh hơn tới phân nửa, anh không thể miễn cưỡng quan tâm tôi một chút đượcsao? = =
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-cung-toi-vui-buon/2387901/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.