Ngày hôm sau, tôi ngủ một mạch tới tận lúc mặt trời đãlên cao mà chẳng ai gọi tôi dậy, tôi rời giường cầm di động lên, phát hiện rađã gần giữa trưa, nên vội chạy xuống ăn cơm sáng. Trúc Diệp đã không còn ởtrong phòng nữa, cô ấy gửi tin nhắn báo cho tôi rằng cô ấy đang cùng Lý QuânThành đi thăm miếu nhân duyên nổi tiếng ở trị trấn M.
Thực ra tên chùa vốn là Tĩnh Chương, có điều khôngbiết vì sao chùa có một truyền thuyết cây tình duyên nổi tiếng, chân thật đếnkì diệu. Cứ như vậy một truyền mười mười truyền trăm, có rất nhiều cô gái muốncầu nhân duyên đến chen chúc, hoặc phần lớn mọi người chỉ muốn cầu một ít maymắn, một phần thưởng thật tuyệt.
Tôi cũng không thể nào tin được, mới trước đây bà nộicầu cho tôi một lá thăm, là lá thăm tốt nhất, nói chuyện gia đình của tôi sẽtrở nên tốt đẹp, mọi sự thịnh vượng. Nhưng hãy thử nhìn tôi một lần đi, tôi bâygiờ, nhà tan cửa nát, phiêu bạt tha hương, còn phải giả mù sa mưa làm một ngườivợ hiền thục, đức độ cho người khác, tất cả chỉ vì tôi lỡ bẻ gãy một chiếc thắtlưng năm phân …
Tôi cứ như vậy lăn qua lăn lại, cẩn thận suy nghĩ, đâyhoàn toàn là một hành vi lười biếng đáng xấu hổ với mọi người, thậm chí còn tồitệ hơn cả những ngày trốn học trước kia …
Có điều ước muốn lười biếng xấu xa vẫn chiến thắngtrách nhiệm và lòng tự trọng, tôi mặc kệ chiếc điện thoại di động tiếp tục bổsung giấc ngủ… = =
Chiều tối khi Trúc Diệp trở về, tôi vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-cung-toi-vui-buon/114008/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.