Vừa quay người lại tôi giật mình, boss đại nhân khôngbiết từ lúc nào đã đứng ngay đằng sau tôi. Tôi lùi lại từng bước theo bản năng,miễn cưỡng cười: “ Anh về rồi à, tôi đi lấy quần áo cho anh tắm nhé”. Tôi khôngxác định hắn có nhận ra sự phỉ báng trong câu nói của tôi hay không, bây giờchỉ muốn có thể quay đầu bỏ chạy mất dạng.
Lông mi hắn run rẩy: “ Uống rượu ?”
Tôi đành gật đầu, vội vã muốn chạy về phòng ngủ.
Hắn chợt gọi tôi lại: “ Tôi tự làm được rồi”. Lại cònvòng vo nữa, sợ mùi rượu trên người tôi ám người hắn chứ gì.
Tôi ở đằng sau nhăn mặt khinh bỉ, giống khuôn mặt củangười say mèm bất tỉnh nhân sự…
Vừa liếc mắt qua tôi liền hung hăng 囧, ởhành lang có một chiếc gương… Là ngày trước tôi mặt dày bảo người sửa kính lắpcho một cái…
Xong rồi, biểu hiện đại nghịch bất đạo của tôi chẳngphải đã thu hết vào đáy mắt của ai đó sao ?
Một giây đó, tôi có ước nguyện được có đôi cánh để bayxuống lầu, mãnh liệt đến mức ngay cả tóc cũng muốn thiêu cháy…
Hắn không nói tiếng nào lặng lẽ trở về phòng.
Tôi cũng đem trái tim thủy tinh nhỏ bé bị hù dọa sắpvỡ về phòng mình ……
Đợi bão táp buông xuống tôi lại phát hiện gió yên biểnlặng đến mức kì dị…Chẳng lẽ đại boss không thấy được biểu hiện đại bất kính củatôi ?
Tôi không khỏi mừng thầm, rốt cục tôi có thể ngủ ngonđược rồi.
Đang mơ mơ màng màng chợt nghe thấy tiếng chuông điệnthoại vang lên, trước kia tôi vẫn hay tắt máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-cung-toi-vui-buon/114007/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.