Khi màn đêm bao phủ, lòng tôi đã sụp đổ hoàntoàn. Sáng ngày hôm sau, tôi phát hiện mình bị cảm. Tả San Hô đến đúng thờiđiểm tôi đang ôm hộp khăn giấy, nước mũi giàn giụa. Lần đầu tiên Quan Ứng Thưkhông trách tôi không đủ thục nữ, nếu bình thường hắn chắc chắn sẽ hạn chếđề-xi-ben của tôi. Nhưng mà, hắn cũng đã giải thích tại sao hôm đấy lại bỏ tôiở lại trên núi. Vì vậy, tôi sẽ rộng lượng bỏ qua cho hắn.
Tả San Hô luôn luôn không tim không phổi như thế này,mỗi lần nói chuyện là khiến nước mắt nước mũi tôi cùng nhau rơi xuống.” NhanNhan, sao cậu vẫn không cao lên vậy? Chẳng lẽ cha cậu không cho cậu tiền muasữa sao?”
…….
Thật sự tôi muốn một chưởng đánh chết cô ấy.
Dáng vẻ muốn cười nhưng không cười y hệt như của HướngKhôn phúc hắc, quả nhiên là cả nhà đần độn!
Cuối cùng cô ấy cũng buông tha tôi, cùng Quan Ứng Thưtới thư phòng trao đổi. Ở lại với tôi là Tả Tiểu Bạch, cô ấy thì thầm.
“ Hôm qua chị cùng người quen trên mạng đi chơi vừađúng lúc nhìn thấy quán bar mới khai trương, , nghe nói ông chủ sinh năm 90,thật là cá tính.” Khuôn mặt của Tiểu Bạch ánh lên vẻ si mê.
“So ?”. Xem ra tôi không bị cảm quá nặng.
“Sâu gì mà sâu, chúng ta đi xem đi”.Tôi không nói gìtrực tiếp dùng ho khan thay câu trả lời. “”Tuần sau được không? Tuần sau chúngta đi thử xem, dù sao chúng ta cũng gần như chui ra từ bụng mẹ cùng lúc với hộinăm 90 còn gì …”.
.Trên khuôn mặt của Tiểu Bạch hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-cung-toi-vui-buon/114003/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.