_Hàn...đừng đi, em...em...a...
Phàm Mặc Mặc bất chợt ôm lấy anh, không cho phép anh rút bảo bối ra khỏi người cô, khổ sở như người thất tình thẩn thờ, cô thật sự không biết mình đã nói cái gì, có mấy ai uống nhầm xuân dược mà giữ được bình tĩnh
_Tại sao? Đồ ngốc này...
Mộ Thiên Hàn cảm thấy không yên lòng, cảm giác nghe nặng nề vô cùng, xúc cảm vì cô mà bị đẩy lên lần nữa, anh vô thức đẩy người tới làm cô nhíu mày thở dốc sau một trận mãnh liệt vừa rồi
_Đừng anh...Áhhhh...
Phàm Mặc Mặc lắc đầu, nhịp thở vừa ổn định giờ trở nên hổn hểnh còn hơn ban đầu, cô ôm vai anh nhắm mắt miên man bỏ mặc anh muốn hôn cắn tùy ý trên anh đào, buông lơi tấm thân vì anh luận động không ngưng nghĩ
Sau mấy tiếng đồng hồ mảnh liệt, cả hai đã tràn đầy khoái cảm và trở lại bình thường, anh không bỏ mặc cô sau trận mây mưa, cẩn thận dùng khăn giấy lau sạch những thứ vương vãi anh để lại khắp người cô, cả nơi tư mật cũng vì anh mà sưng đỏ
_Đừng...
Phàm Mặc Mặc ngăn bàn tay đang cài cúc áo cho cô, anh nhìn cô rực tình đầy yêu thương
_Nhưng anh muốn!
Mộ Thiên Hàn chỉnh chu quần áo cho cô từ chi tiết nhỏ nhất, sau đó cẩn thận bồng cô lên như bảo vật cực kỳ cưng sủng tiếp tục đưa về biệt thự của mình không buông tha...
***
Mộ Thiên Hàn đưa cô về biệt thự bằng tốc độ nhanh nhất, vượt cả đền đỏ, tài xế lái xe với tốc độ chóng mặt, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-co-quyen-sung-em/150801/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.