Lâm Tương Y ôm lấy con mèo nhỏ hoang mang, mèo nhỏ này là do hắn tặng cô để cô có bạn vì ở Phàm gia cô vẫn chưa thân thuộc, nào ngờ trông lúc cô run rẩy chưa biết tính sao vì chuyện vừa nhìn thấy thì mèo nhỏ bất ngờ phóng khỏi tay cô, nó còn chạy đến chỗ An Thuần Hy đang đứng dò xét cào vào chân ả ta 
_A...con mèo khốn kiếp... 
An Thuần Hy bị con mèo làm cho thương tích, điên tiết dùng chân đá nó một cái, mèo nhỏ yếu ớt ngã lăng mấy vòng rất đáng thương, Lâm Tương Y nhìn thấy thương cảm chịu không nổi, quên là mình đang trốn ở gần đó vội lao ra ôm lấy con mèo 
_Mèo nhỏ, mày không sao chứ?... hức.... 
Cô chớp hàng mi đầy nước thương cho mèo nhỏ tội nghiệp, cô rất thích con mèo này vì nó là do Hoa Trạch Siêu đặt biệt chăm sóc, vậy mà ả ta lại thẳng chân đá nó đến gần chết 
_An Thuần Hy chúng ta tiếp tục đi... 
Vừa lúc, Mộ Phong Tước đợi ả ta ở trong phòng mãi chẳng thấy quay lại nên đã đi ra ngoài tìm, Phong Tước và An Thuần Hy nhận ra bọn họ đã bị cô phát hiện, hai ánh mắt đen tối nhìn nhau, họ nhanh chống khống chế cô đưa vào phòng riêng 
_Con tiện nhân, mày dám theo dõi tao à? 
_Bốp... 
An Thuần Hy tát cho cô một cái đay nghiến, cô ngã xuống đất một phát mạnh ôm bụng bảo vệ, cắn răn gắng gượng đứng dậy 
_Con của mình... 
Lâm Tương Y vừa hoảng vừa sợ, cô lo nhất là trong bụng, lỡ như nguy hại đến bào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-co-quyen-nguoc-em/748664/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.