Lâm Tương Y loay hoay suốt một buổi sáng, cô đi chợ vào bếp nấu ăn, tuy là cô nấu không ngon nhưng cũng hăng hái năng nổ, hôm nay cô muốn hắn ăn cơm cô nấu chứ không phải là ra ngoài ăn uống 
_Lâm tiểu thư, tôi nghĩ chuyện này không có kết quả đâu, cô không nhớ lần trước cô nhắc đến gia đình liền bị đại thiếu gia mắng cho hoảng sợ hay sao? 
Tú Chi ra sức can ngăn cái việc cô cực khổ nấu ăn, vì Tú Chi biết chắc hắn sẽ không ăn mà còn hất đổ mọi thứ cho xem, cô vừa nghe Tú Chi nói đã run tay, con dao cũng sắt vào tay chảy máu... 
_A...ui da... 
Cô nhăn nhó nhìn ngón tay bị cứa sâu chảy nhiều máu, cô nhảy lên vì quá đau...nhìn lại mới thấy cô quá tài giỏi đến nỗi cắt vào đến hai ngón tay 
_Lâm tiểu thư cô có sao không? Híc...cô mà có sao thì Phàm thiếu đuổi việc tôi mất 
_Không sao đâu mà... 
Cô tự mình băng bó hai ngón tay vào cùng một miếng bông băng, không từ bỏ cô tiếp tục nấu ăn, Tú Chi khổ sở luống cuốn vì cô, vừa lo vừa sợ, nhìn đồng hồ giờ này hắn cũng sắp về đến 
_Tú Chi, chị đừng quá căng thẳng, là anh ta ly hôn vợ cũ còn bá đạo cấm ghét cuộc sống gia đình cái gì chứ? Không biết vợ cũ của anh ta đã từng khổ sở thế nào? 
Lâm Tương Y do không hiểu hết câu chuyện nên thật thà nhận xét, cô nghĩ rằng vợ cũ của hắn từng rất khổ sở khi sống với hắn, dạo gần đây hắn rất tốt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-co-quyen-nguoc-em/748629/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.