_Phong Tước 
Lâm Tương Y chớp mắt, hạnh phúc nhận ra bàn tay ấm áp của anh áp trên gò má, hiền hoà êm dịu, rốt cuộc cũng có một ngày được bình yên ở bên anh, cô nắm bàn tay đó miệng nhoẻn cười mãn nguyện 
_Tỉnh rồi à? 
_Hơ??? 
Cô trố mắt bị kéo về hiện thực, cái tên chết bầm này dập tắt mọi mơ mộng của cô, là tay hắn chạm vào người cô chứ không phải Phong Tước 
_Mới gọi tên ai đó? Vì sao ra nông nỗi này? 
Hắn dùng ánh mắt thâm sâu hỏi tội, Cô đừng hòng qua mặt được hắn 
_Ơ tôi...đau... 
Cô đánh trống lãng ôm trán, nhìn cô đau vì mấy vết thương hắn bực tức trong lòng thoáng bất an, sao cô gái bé nhỏ này cứ làm hắn lo lắng bận tâm 
_Nói xem, trèo tường làm cái gì? 
Hắn đỡ cô dậy, rót cho cô cốc nước, bắt cô uống nếu trái ý hắn đem cô ra xử bắn ngay 
_Không khát mà hic... 
_Nói... 
Hắn cau có, bàn tay thô bạo siết chặt cổ tay cô, đừng để hắn chờ đợi hắn thật sự rất dễ cáu gắt 
_Tôi...có con sâu nhỏ trên tường, tôi muốn nó...vì nó nở thành bướm rất đẹp 
_Cái gì? 
Cơ mặt cố chút giản ra, hắn hơi tức cười sau cố tỏ ra nghiêm túc hỏi lại, thật sự hắn mà biết cô trèo tường vì ai ai đó thì... 
_Lâm tiểu thư không có bắt sâu...Lâm tiểu thư muốn trèo tường gặp... 
Hoắc Kiệt Nam to tiếng phân trần, anh ta khong có thiện cảm với cô nên bất chấp muốn nói ra... 
_Hoa tổng, anh có thấy là thuộc hạ của anh mệt mỏi vì theo tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-co-quyen-nguoc-em/748586/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.