Buổi chiều chập tối gió thổi rất nhiều, hắn hẹn gặp cô ở sân thượng bệnh viện, một nơi rất đáng sợ, sân thượng bệnh viện âm u ghê rợn, gió lại thét bên tai có cảm giác như sẽ chẳng có chuyện gì tốt đẹp sắp đến mà toàn là chuyện tồi tệ
Vương Lục Hy rụt rè đứng sau lưng hắn hồi lâu, nhìn hắn suy tư nhìn mây trời cô không dám đá động đến tâm tư như bão tố, bàn tay run run vỗ nhẹ trên vai hắn
_Anh...anh gọi tôi?
_Đến đây...
Phong Thượng Đằng nhỏ nhẹ với cô, hắn nắm bàn tay đang run của cô, tay của hắn rất lạnh, cô nhìn hắn trông như kiểu mất ngủ, đúng là cả đêm hôm qua hắn không ngủ, trong lòng có khối băng tỉ năm của hắn bây giờ đã biết thế nào là trắng đen
_Chuyện gì?
Cô cau mày lo lắng, gió làm khóe mắt cô cay quá, hai mắt cứ đỏ hoe như sắp khóc
_Kết thúc....cái này nên vứt bỏ
Phong Thượng Đằng giơ bản hợp đồng lên cao, cái nhìn lạnh lẽo như mặt nước hồ, rốt cuộc vẫn cố chấp không mềm mỏng càng không nói ra lời xin lỗi, mặt mày xám xịt che giấu tâm tình, tay còn bá đạo định bụng vứt bản hợp đồng xuống sân thượng, cô ngăn hắn lại, vẻ mặt đã rất khốn khổ
_Đừng....
_Em còn muốn tiếp tục sao? Từ lúc nào chúng ta đã không còn nhìn mặt nhau được nữa rồi?
Hắn thở dài, trầm mặc nhìn xa xăm, không đá động đến chuyện vừa rồi, không bao giờ biết đến hai từ xin lỗi vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-co-quyen-ghet-em/3128591/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.