Tôn Trác Kỳ ngã ngữa ra phía sau, tay ôm cổ tay còn lại đang rướm máu nhuộm đỏ cả một mảng to trên áo, anh cắn môi quằng quại đau đớn, bàn tay run rẩy như sợ không thể cứu lành
_Quỳ xuống xin lỗi đi
Phong Thượng Đằng sải từng bước oai vệ bước ra sau tấm rèm, khẩu súng tỏa màng khói nhanh chóng bay vào không trung vụt tan, ánh mắt hắn sáng tựa sao trời lãnh đạm liếc xéo kẻ vô dụng đang đứng trước mặt, một nụ cười khinh bỉ hé ra, không chút xúc cảm nào lộ trên khuôn mặt
_Đừng để tao lập lại lần hai
_Đoàng...g.g.g...
Một tiếng súng nữa vang lên bên tai, Tôn Trác Kỳ quỵ xuống đất vì vừa nhận thêm một phát súng ngay đầu gối, anh ta lếch dưới sàn thê thảm nhục nhã, thân nguôi cố trường tới nắm lấy mũi giày bóng loáng của Phong Thượng Đằng xin tha mạng
_Xin..xin lỗi...tha...tha mạng cho tôi..A...
Phong Thượng Đằng không chút động lòng, mũi giày nhấc lên giẫm vào bàn tay bẩn thỉu hèn hạ bỏ đi, Tử Uyên nhìn theo với sự luyến tiếc vô hạn, trước mắt cô nam nhân uy nghiêm cương nghị trong mộng đã rồi đi, để lại cả bầu trời thương nhớ hoài mong
_Thằng khốn...tao nhất định trả thù
Tôn Trác Kỳ ôm mối nhục lớn đợi ngày phục thù, hắn vẫn không thể quên mối thù này
_Tôn Trác Kỳ em từng nghe anh nói người yêu quá cố của anh có một anh trai tên là Lịch Tiêu Triết, vậy sao anh không lợi dụng anh ta giúp đỡ, anh nói Vương Lục Hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-co-quyen-ghet-em/3128588/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.