Phong Thượng Đằng băng lãnh ngồi trầm ngâm ngoài vườn, hắn nhìn ngắm căn biệt thự rộng lớn nhưng không có tiếng cười, đôi mắt buồn vô hạn che giấu nổi lòng sắt đá, hồi lâu khóe môi nhếch lên thở dài, Khiết Nhược Đan bước đến phá tan bầu không khí tĩnh mịch
_Anh có sao không?
Khiết Nhược Đan nhẹ nhàng hỏi, nơi khoé mắt ứa nước đau khổ nhìn hắn, trong cô cũng là đầy một bầu trời tâm sự
_Em có thai rồi sao? Nếu mấy tháng trước em nói ra thì đâu đến nỗi, vậy mà người đầu tiên em cầu cứu lại là Tôn Trác Kỳ, bây giờ nói ra còn ý nghĩa gì không? Danh vọng mà em theo đuổi rốt cuộc có được chưa?
Những ngón tay lạnh lùng áp trên cái bụng thoi thóp của Khiết Nhược Đan vô cảm hỏi, trong hắn bây giờ chỉ toàn những hận thù, bàn tay lạnh vô hồn khiến cô chột dạ òa khóc, những giọt nước mắt muộn màng đứng trước cơn bão trong nội tâm khô cằn
_Đằng! Em xin lỗi....huhu...
Khiết Nhược Đan ôm hắn khóc nức nở, hắn vuốt tóc cô nhẹ nhàng dỗ dành, sâu trong ánh mắt vẫn là sự câm phẫn tột độ
_Nín đi...em khóc vì cái gì?
_ Có lẽ lúc trước em không nên nghe theo Tôn Trác Kỳ giấu anh chuyện mình mang thai để rồi chính anh ta bảo bố anh bắt buộc anh đi lấy người khác, một phần anh ta cung kích chuyện cướp tài sản nên anh mới phát hỏa gấp rút kết hôn
Khiết Nhược Đan ngồi trong lòng Phong Thượng Đằng mà không còn cảm nhận được hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-co-quyen-ghet-em/3128573/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.