Cô ấy sao rồi?
-Không có gì đáng ngại, có thể xuất viện rồi.
Rum tiễn bác sĩ ra cửa liền xoay người qua mỉm cười với cô
-Vật nhỏ, được về rồi. Nằm im, để anh thu dọn đồ đạc rồi chúng ta về nhà
Cách xưng hô anh em này vẫn còn lạ lẫm quá, nhưng gọi lâu cũng đâm ra thuận miệng.
-Nhà?
Động tác thu dọn bỗng dừng lại. Rum bước đến vuốt tóc cô, mái tóc đỏ rượu cao ngạo.
-Nhà của anh. Vật nhỏ, về với anh!
Cô không nhìn thẳng vào mắt Rum, lại trả lời một câu chẳng ăn nhập
-Em không phải Kyoko Seto, tin không?
Rum cười, nụ cười vô cùng ôn nhu
-Anh tin, em nói gì anh cũng tin
Ngỡ là cô chỉ dỗi nên anh trả lời cho có lệ, nhưng Rum không ngờ rằng, lời cô nói đều là thật.
...
Không muốn cùng Rum ở chung một nhà, cô nhờ anh giúp mình tìm một chỗ ổn định trước rồi tự mình bắt Taxi về "nhà" Kaiba-chồng của cô.
-Chị hai, chị đã đi đâu vậy? Mấy ngày nay em cùng anh hai lo lắng cho chị lắm
Mokuba tíu tít như đứa bé. Anh lắc đầu, ra hiệu cho cậu ra ngoài. Mokuba hiểu ý, liền rời khỏi.
-Mấy hôm nay ở bên Rum, có vui không?
Kaiba khoanh tay trước ngực, dáng vẻ bình thản, nhưng giọng nói lại chứa đầy sức sát thương
Cô cười nhạt, mắt nhìn thẳng vào anh, tim có chút nhói đau
-Có, rất vui.
Vừa nghe thấy lời đó, anh liền tức giận, lao đến bóp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-an-truoc-yeu-sau/2305685/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.