Sau khi cô đi, anh chỉ biết vùi đầu vào công việc. Không lẽ, tình cảm mới vừa chớm nở của hai người chỉ vì một phút tức giận của anh mà tan biến. Cô có xa lánh anh không? Cô có quên anh mà sống vui vẻ bên Rum không?
Nụ cười của cô, giọt nước mắt của cô...anh nhớ, nhớ hết. Nhớ anh đã từng ngược cô thế nào, nhưng cô vẫn im lặng chịu đựng.
Anh nhớ đêm hôm ấy. Anh cường bạo muốn cô, mạnh mẽ cướp đi lần đầu của cô rồi bỏ cô một mình trong gian phòng lạnh lẽo, đến cả chăn anh cũng không giúp cô đắp.
Anh vẫn nhớ lúc đó, cô hoảng loạn vô cùng trong vòng tay anh. Đôi mắt cô sợ hãi, miệng nhỏ kêu gào thảm thiết, tay chân quơ loạn trong không trung. Anh vẫn nhớ âm thanh cô phát ra hôm ấy. Một chút tà mị cũng không có. Chỉ có nỗi đau đớn trong tuyệt vọng. Cô khóc rất nhiều, hạ giọng cầu xin anh. Mà càng cầu xin, anh lại càng mạnh mẽ.
Đêm ấy, ngay cả hạ thân cô cũng muốn bài xích anh. Cô không muốn cho, anh càng phải chiếm được.
Mùi thơm trên người cô nhàn nhạt. Tiếng rên về sau nhỏ như tiếng mèo. Gương mặt ướt át, đôi mắt nhòe đi. Môi bị cấu xé đỏ ửng. Ngực đầy vết hôn, bả vai đầy dấu răng, lưng toàn là vết bấu.
Khi mới vào, anh lờ mờ cảm nhận được tấm màng trinh mỏng manh, nhưng lại không để ý mà vào thật sâu. Đêm ấy, anh khẳng định cô chắc chắn rất đau. Đau đến xé lòng. Vì anh muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-an-truoc-yeu-sau/2305684/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.