Dưới bầu trời đen kịt, cờ xí bị gió thổi bay phần phật.
Giữa quân trận chỉnh tề, thiên binh lặng yên đứng đó.
Trong điện Linh Tiêu, Thái Bạch Kim Tinh vuốt mở thánh chỉ, kéo căng họng hô lớn:
- Phụng thiên thừa vận, Ngọc Hoàng Thượng Đế chiếu viết: Nguyên Thiên Đình binh mã đại nguyên soái Thiên Bồng, làm tổn hại thiên ân, không nghĩ tới thương sinh, trước đã có án động tình, sau lại có tội lạm dụng ôn thủy độc hại sinh linh, trẫm niệm tình y vì Thiên Đình hiệu lực nhiều năm lập nhiều chiến công, không so đo tội tình lúc trước, còn ủy thác trọng trách. Nhưng giờ đây lại cấu kết với yêu hầu tai họa tam giới, đã kiểm chứng vô cùng xác thực, quả đúng là đại gian đại ác! Đặc lệnh giáng xuống trần gian, trong vòng vạn năm, không được quay về! Khâm thử!
Lúc nghe được mấy chữ 'Chứng cứ vô cùng xác thực', Thiên Bồng không khỏi bật cười ra tiếng.
Thái Bạch Kim Tinh chậm rãi cuộn thánh chỉ lại, mím môi nhỏ giọng nói:
- Thiên Bồng, tạ ân đi.
Thiên Bồng lạnh lùng nhìn Ngọc Đế, nói khẽ:
- Thật sự rất cảm ơn ngài, dạy ta rất nhiều thứ.
Ngọc Đế ngồi yên không hề nhúc nhích, nhìn thẳng về phía trước, như thể không hề nghe thấy vậy.
Đám tiên gia lúc trước muốn dồn y vào chỗ chết giờ nghe được thánh chỉ, đều liếc mắt nhìn nhau, xì xào bàn tán.
- Như vậy được chứ? Chỉ bằng vào việc không thể giải thích được, đã kết luận Thiên Bồng thông đồng với địch, hình như có hơi...
- Án động tình lúc trước, đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150224/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.