Tề Thiên cung, cờ bay phấp phới.
Vệ binh phòng thủ đứng ở hai bên, Khỉ Đá dẫn theo đại đội nhân mã đi qua, sắc mặt nặng nề.
Đi thẳng vào thư phòng, dừng bước, hắn đưa lưng về phía đám người chậm rãi nói:
- Các ngươi đi ra ngoài trước đi. Khoảng thời gian này mọi người cực khổ rồi, về sau sẽ luận công ban thưởng. Hắc Tử, sắp xếp chỗ ở cho nhị sư huynh và tứ sư huynh của ta. Hai vị sư huynh cũng vất vả rồi.
U Tuyền Tử và Y Viên Tử lặng lẽ gật đầu, những người khác đều liếc mắt nhìn nhau.
Do dự hồi lâu, Hắc Tử hơi khom người nói:
- Rõ.
Lúc mọi người đang định rời đi, Khỉ Đá lại lạnh lùng bổ sung một câu:
- Phong Linh, muội ở lại.
Phong Linh chớp mắt ngơ ngác đứng đó.
Cửa phòng đóng lại. Trong thư phòng rộng lớn, chỉ còn lại Khỉ Đá và Phong Linh. Sự lặng im khiến người sợ hãi.
Qua lúc lâu, Phong Linh có chút hoảng loạn, nàng nhẹ giọng nói:
- Khỉ Đá, huynh nghe ta nói, những thứ viết trên sổ Sinh Tử có lẽ là giả...
- Giả?
Khỉ Đá từ bên hông lấy ra trang giấy xé từ trên sổ Sinh Tử xuống, vỗ mạnh lên bàn:
- Bên trên vốn là trống rỗng, từ đâu ra mà nói thật giả chứ?
- Trống rỗng?
Phong Linh ngơ ngác.
Khỉ Đá chậm rãi quay đầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm Phong Linh, đè thấp giọng nói:
- Từ trước tới nay, người ta tin tưởng nhất chính là muội. Tin tưởng muội thậm chí còn hơn cả Dương Thiền. Bây giờ ta chỉ muốn biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150186/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.