Dương Thiền buông tay, hiện giờ Hoa Quả Sơn, đế quốc yêu tộc khổng lồ này đã thuộc về một mình Khỉ Đá. Cũng tức là một mình hắn phải đối mặt với đủ loại quyền mưu chính trị, đủ thứ vất vả nghe không rõ nói không thông. Huống chi, hắn còn cần sắp xếp thời gian để mau chóng đi hoàn thành chuyện mà hắn đã muốn suốt hơn một trăm năm.
Sớm ngày kế, Khỉ Đá liền dẫn Phong Linh vội vàng trở về Hoa Quả Sơn.
Trước khi rời đi, Lăng Vân Tử đến tiễn. Qua miệng của bát sư huynh, Khỉ Đá mới biết tiệc rượu lần này vốn Thanh Phong Tử không cho phép bọn họ mời Khỉ Đá, tới phút cuối cùng không biết sao lại đổi chủ ý, không chỉ có mời Khỉ Đá, còn nhắc Khỉ Đá mang theo Phong Linh.
Mọi người còn tưởng rằng đại sư huynh muốn mượn cơ hội này phục hồi quan hệ thầy trò với Phong Linh. Dù sao Thanh Phong Tử có tổng cộng bốn đồ đệ, đồ đệ nhỏ nhất là Phong Linh, cũng là đồ đệ Thanh Phong Tử ưa thích nhất. Nhưng chẳng ai ngờ, cuối cùng tiệc rượu lại nặng nề như vậy.
Nghiêng mặt qua, trông thấy tay Phong Linh nắm chặt sau ống tay áo, gương mặt cúi gằm đã ngấn lệ, Khỉ Đá dè dặt hỏi:
- Nếu không, muội ở lại, về Tà Nguyệt Tam Tinh động với đại sư huynh vài hôm đi?
- Không.
Phong Linh vội vàng lắc đầu nói:
- Ta... ta muốn về Hoa Quả Sơn.
- Xác định?
- Vâng.
Phong Linh gật gật đầu.
Tựa như sợ ở lại thêm sẽ không nhịn được do dự, nàng lui về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150181/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.