Thuyền vàng cập bến. Lý Tịnh và Quyển Liêm dìu Ngọc Đế chưa tỉnh hồn, lại có một đoàn khanh gia thị vệ bảo vệ xung quanh nhanh chóng xuống thuyền, đi thẳng tới cửa cung.
Nhìn bộ dáng kia, quả thực không khác gì đang chạy nạn.
Cách đó không xa, nhóm của Vương Mẫu thấy cảnh này trợn tròn cả mắt.
Bọn họ tới sớm hơn nhóm Ngọc Đế, thế nhưng không vào được cửa Đâu Suất cung.
Có điều không cho vào cũng không sao. Cứ ở lại trước cửa là được. Nếu con khỉ kia thật sự giết tới đây, chẳng lẽ Thái Thượng Lão Quân lại mặc kệ sao?
Nhìn thấy Vương Mẫu tới trước một bước, sắc mặt Ngọc Đế lại càng thêm khó coi, nhịn không được thầm oán hận: "Vừa gặp chuyện thì chạy trốn nhanh hơn cả thỏ!"
Thế nhưng giờ Ngọc Đế không có tâm tư so đo với Vương Mẫu.
Vào giây phút này, thu thập xong con khỉ đang làm loạn kia mới là quan trọng.
Thấy Ngọc Đế và các quan đến, xa xa, một vị đồng tử giữ cổng Đâu Suất cung vội vàng bước tới.
Đến trước mặt Ngọc Đế, đồng tử kia vung gọn phất trần, chắp tay nói:
- Đệ tử tham kiến bệ hạ. Không biết bệ hạ vội vàng mà đến là có chuyện gì quan trọng?
- Miễn lễ miễn lễ miễn lễ!
Ngọc Đế nuốt khan một cái, hỏi ngay:
- Lão Quân đã xuất quan chưa?
Dứt lời, Ngọc Đế mở to hai mắt, chờ mong nhìn chăm chú đồng tử kia.
Những người phía sau cũng mở to hai mắt.
Đồng tử nhìn liếc qua đám người, bình thản chắp tay nói:
- Khởi bẩm bệ hạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150166/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.