Dịch & Biên: †Ares†
Ước chừng dùng gần một canh giờ, Ba La Tăng Yết Đế mới giải thích được đại khái cho Khỉ Đá cách ra khỏi Nam Thiên Môn từ bên trong.
Một canh giờ đã là cực hạn Ba La Tăng Yết Đế có thể ở lại.
Tiễn Ba La Tăng Yết Đế và Dương Thiền rời đi, Khỉ Đá nói:
- Yết Đế tương trợ như thế, Ngộ Không vô cùng cảm kích. Chỉ là, chuyện tối nay chỉ sợ không thể kín tới không có kẽ hở, Yết Đế cần phòng bị một chút.
Nghe vậy, Ba La Tăng Yết Đế chỉ thản nhiên trả lời một câu:
- Nếu là mấy vị từ tầng trời thứ ba mươi ba trở lên biết thì cũng không sao cả. Chúng ta chỉ cần đề phòng người khác là được.
Dứt lời, Ba La Tăng Yết Đế chắp tay trước ngực, hành lễ.
Thần sắc bình thản như mặt nước kia càng khiến Khỉ Đá không hiểu ra sao.
Chẳng lẽ thật sự có tính toán nên mới tương trợ như vậy?
Đến cùng là "Phật" đang suy nghĩ gì? Khỉ Đá rất khó nắm chắc. Bất kể thế nào, trước khi có được chứng cớ mà nghĩ xấu đối phương, chẳng phải sẽ thành lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử sao?
Trước thuyền, Dương Thiền và Khỉ Đá yên lặng nhìn nhau. Hồi lâu, Khỉ Đá thấp giọng nói:
- Mấy năm nay, hạ giới vất vả cô. Chờ ta trở về, cô có thể nghỉ ngơi thật tốt rồi.
Dương Thiền oán hận nhìn Khỉ Đá, đưa tay sửa lại áo cho hắn, thấp giọng nói:
- Ngườ trên Thiên Đình cũng không phải bền chắc như thép. Cần tìm cách lợi dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150150/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.