Nghe tiếng quát, Lưu Đại lập tức mềm nhũn.
Thấy thế, Khỉ Đá không khỏi nhíu mày.
Lưu Đại cầm yêu bài của mình mà còn để đối phương hung hăng càn quấy thế này, thật là...
Nhưng nói đến cùng, chẳng qua là một tiên nô nho nhỏ, kể cả cho y một phần thánh chỉ thì cũng không thể tăng cao tầm mắt bản thân được.
Đế Tâm và Phong Linh chớp chớp mắt, nhất thời không biết nói gì cho phải. Chỉ có Hạm Vi trấn định, theo bản năng chắn trước người Đế Tâm, cong eo hành lễ, nói:
- Bái kiến Hồng Quan, nô tỳ là Hằng Nga Quảng Hàn cung, Hạm Vi.
- Quảng Hàn cung? Hừ, khi nào thì Quảng Hàn cung cũng đi nuôi thiên mã rồi?
Hồng Quan kia cười lạnh nói.
- Những thiên mã này đều thuộc Ngự Mã giám.
- Ngự Mã giám?
Nghe vậy, khóe mắt Hồng Quan giật giật, khẩn trương hỏi:
- Là Ngự Mã giám do vị yêu vương Bật Mã Ôn quản lý sao?
- Đúng vậy.
Hạm Vi thản nhiên cười cười, nói:
- Mấy vị ở Ngự Mã giám tới chăn thiên mã, còn chúng nô tỳ là thừa dịp rảnh rỗi tới đây ngắm hoa. Nếu có chỗ nào đắc tội, kính xin Hồng Quan lượng thứ.
Hồng Quan kia run run, lập tức nhìn quanh một vòng như đang tìm gì đó. Một lúc sau, gã mới lấy lại bình tĩnh nói:
- Dù là Ngự Mã giám cũng không được. Dưới cây Nguyệt, sao để các ngươi làm ẩu?
Giọng điệu này nghe sao cũng cảm thấy mang vẻ bất an.
Hạm Vi nghĩ thoáng qua, nghiêng mặt nói với Phong Linh và Đế Tâm:
- Nếu Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150148/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.