Đêm khuya, tất cả nòng cốt của Hoa Quả Sơn bị triệu tập khẩn cấp đến cùng nhau.
- Chúng ta vẫn còn mười vạn vạn quân lực.
- Nhưng hôm qua ngươi nói với ta vẫn còn mười lăm vạn.
- Có năm vạn là thương binh.
Lữ Lục Quải nói.
Chúng yêu tướng đều đưa mắt nhìn nhau.
Khỉ Đá hít sâu một hơi, cúi đầu nhìn chằm chằm sa bàn, qua lúc lâu mới than thở:
- Thương binh thì không tính sao?
- Dẫn theo thương binh, chúng ta chạy không được.
- Dù không dẫn theo thương binh thì chúng ta cũng chạy không được.
Hai bàn tay chống lên sa bàn bấu mười ngón sâu vào trong cát, Khỉ Đá mím môi nói:
- Di chuyển hết thương binh xuống chỗ sâu của thành trì dưới đất đi.
- Muốn tử thủ Hoa Quả Sơn thật sao?
Đoản Chủy khoanh tay hỏi.
- Ngươi cho rằng đám chính thần đó là gì?
Nhìn quanh một vòng chúng yêu tướng, không ai trả lời.
Khỉ Đá cúi đầu, nói khẽ:
- Bộ đội chính quy tới sẽ không nhiều, chắc chỉ có hạm đội Nam Thiên Môn mà thôi. Cấm quân Thiên Đình phải phụ trách công việc phòng thủ, vẫn chưa có tiền lệ nào điều động bọn họ. Nhưng đám chính thần đó sẽ dẫn theo thiên tướng dưới trướng mình. Cho dù bây giờ chúng ta bắt đầu rút lui, cũng không chạy được bao xa. Trong tay bọn chúng có rất nhiều pháp bảo kỳ quái, có thể dễ dàng tìm được vị trí của chúng ta. Nếu bọn chúng tấn công Hoa Quả Sơn, thì dù là công hay thủ, đều không thể nào chạy thoát được. Thậm chí chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150113/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.