Dịch: alreii
Biên: †Ares†
***
Liếc mắt qua, Ngọc Đế nhìn thấy Thái Bạch Kim Tinh vẫn bình tĩnh như thường...
- Về bản tấu của Lý Tịnh Lý Thiên Vương, chư vị ái khanh nghĩ thế nào?
Ngọc Đế cúi đầu vuốt bộ râu dài đen như mực, nói chậm rãi.
Trong đại điện yên tĩnh, có vẻ tất cả các tiên gia đều đang yên lặng để quan sát động tĩnh xung quanh.
- Chư vị ái khánh thấy thế nào?
Ngọc Đế hỏi lại lần nữa.
Qua lúc lâu, một tiên gia chẳng hề có địa vị gì cầm một thẻ ngọc nhẹ tay nhẹ chân đi đến phía sau Lý Tịnh đang ở giữa điện, cất cao giọng nói:
- Khởi bẩm bệ hạ, thần cho rằng, yêu nghiệt thế lớn thì chắc chắn sẽ nguy hại đến thế gian. Nếu ngồi yên không quan tâm đến, về lâu về dài, chắc chắn sẽ ngụy hại cho xã tắc của Thiên Đình ta. Để Lý Thiên Vương thống lĩnh quân đội diệt trừ Hoa Quả Sơn, cắt đứt niệm tưởng của yêu nghiệt thế gian, lại có thể lập uy cho Thiên Đình, tạo phúc cho tam giới, như thế rất rốt.
Các tiên gia trên điện xì xào bàn tán, Thái Bạch Kim Tinh thì vẫn lạnh nhạt dửng dưng.
- Ồ?
Một tay Ngọc Đế vuốt long án, ánh mắt vẫn không tự chủ được lướt qua trên người Thái Bạch Kim Tinh, gật đầu nói:
- Chư vị ái khanh còn lại có dị nghị gì không?
Tiếng nghị luận lại lớn hơn.
Thần Tài bước ra giữa điện, chắp tay nói:
- Bệ hạ, thần cho rằng làm vậy không ổn. Mối họa Hoa Quả Sơn có phải đã là lửa cháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150112/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.